Nhưng cái gọi là thần, chẳng qua chỉ là công cụ để một số người thỏa sức phóng túng ác ý.
Khi thủy triều dâng lên, A Nghiêu gật đầu. Hắn hiểu, hắn đều hiểu. Kẻ hạ thủ với huynh trưởng, chính là tổ nãi nãi. Đó là một vết sẹo, hắn biết rõ chân tướng, nhưng lại bất lực. Bao năm qua, hắn sống thật sự mệt mỏi, cuối cùng, hắn chọn cách im lặng, để tổ nãi nãi, để mọi người đều cho rằng, tính cách của hắn hoàn toàn trái ngược với huynh trưởng, tuyệt đối không nảy sinh ý định rời khỏi Trân Đảo.
Đã từng, hắn và huynh trưởng ước định, sẽ cùng nhau rời đi. Khi còn nhỏ, huynh trưởng vô số lần cầm mô hình thuyền nhỏ, kể cho hắn nghe, muốn rời khỏi nơi này phải làm thế nào, thế giới sau khi rời khỏi Trân Đảo hấp dẫn những người đi trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Đáng tiếc khi đó huynh trưởng đã nhận ra điều gì đó, dùng sinh mệnh của mình để thử nghiệm một khả năng, nhưng lại khiến hắn chùn bước.
Di nguyện của huynh trưởng, vẫn luôn là khúc mắc trong lòng hắn.
"Ninh Xu, mau lên thuyền!"
"Ninh Xu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play