Ninh Xu liếc hắn: "Ờ, qua mấy ngày rồi, giờ anh mới nhớ ra hỏi một câu à?"
Nghe giọng cô có chút kỳ lạ, Phó Tùng Càng lấy từ trong túi ra một hộp thuốc bôi sẹo đóng gói kiểu Đức, còn nguyên tem, đưa cho Ninh Xu: "Thuốc trị sẹo."
Ninh Xu dở khóc dở cười: "Gần khỏi rồi, còn trị sẹo gì nữa."
Cô tựa vào bàn, gió đêm khẽ lay động đuôi tóc, ánh mắt cô hờ hững: "Cũng không phải lỗi của anh," rồi hỏi: "Anh có biết hôm đó em giận anh vì cái gì không?"
Phó Tùng Càng nhướng mày, chẳng phải do hắn tùy tiện báo con số, suýt chút nữa khiến cô gặp nạn sao?
Ninh Xu liền xoay người, ghé lên lan can, nhìn về phía bầu trời xa xăm, Phó Tùng Càng còn đang suy nghĩ, cô đột nhiên chỉ lên trời, hưng phấn nói: "Xem kìa, khủng long!"
Đám mây trên bầu trời tụ lại với nhau, quả thật giống một con khủng long đang giương nanh múa vuốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT