Im lặng hít sâu một lát, Lục Hằng mới rũ mắt xuống, giọng khàn khàn: "Thật sự đã nghĩ kỹ rồi sao?"
Giọng cô dịu dàng, như đang nói với bạn bè sắp đi xa: "Ừ, ta đến để nói với huynh một tiếng."
Lục Hằng khẽ gõ ngón tay lên bàn trà, hỏi: "Muốn đi bao lâu?"
Ninh Xu không chắc chắn: "Một tháng? Có lẽ không cần đến một năm đâu." Thân phận này của nàng, một khi đến Thượng Vân Tông, không thể tùy thời trở về như Từ Mộc Lan được. Ở thế giới này đã hơn 1 năm rồi, nhiệm vụ cũng đi đến giai đoạn cuối, nàng chắc chắn sẽ không mất đến một năm nữa đâu.
Lục Hằng cắn môi dưới.
Đây là lần đầu Ninh Xu thấy hắn lộ rõ vẻ trầm tư như vậy. Trước đây hắn luôn là một người ôn hòa, trưởng bối, đã giúp nàng rất nhiều việc, lần này nàng không khỏi hoài nghi, có phải quyết định tự tiện rời đi của mình đã khiến Lục Hằng buồn lòng.
Nàng vội vàng rót nước cho Lục Hằng, đưa qua, tiện thể nói: "Sư huynh, huynh yên tâm, ta đến Thượng Vân Tông, chúng ta vẫn có thể dùng truyền âm phù liên lạc, ta cũng sẽ không quên huynh đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play