Giọng nói đó rất giống với giọng của quản gia trong phó bản, đều là chất giọng máy móc điện tử lạnh lùng như nhau.
Hạ Cảnh Thanh không biểu lộ cảm xúc gì, đẩy cửa bước vào. Đôi mắt phượng lướt qua một vòng trong phòng, suy tư. Cửa phòng tắm đang mở, hơi nước mờ ảo vẫn đang bốc lên, ngoài Giang Ưu đang ngủ trên giường, căn phòng không còn ai khác.
Vậy, vì sao anh lại nghe thấy giọng nói đó?
Hạ Cảnh Thanh nằm xuống bên cạnh Giang Ưu. Hơi thở đều đặn của người trong lòng phả lên ngực anh, khiến trái tim đang rối loạn dần ổn định trở lại.
Phía đông dần ửng sáng, ánh bình minh nhè nhẹ chiếu rọi, trời trong mây tạnh, mặt trời đỏ cam từ từ nhô lên khỏi đường chân trời. Tia sáng len qua khe rèm, nhẹ nhàng phủ lên hai người đang say ngủ, như được phủ một lớp ánh vàng ấm áp.
Cánh cửa phòng bị gõ, đánh thức cả hai người đang ngủ say.
Hạ Cảnh Thanh nheo mắt, người trong lòng thì không kiên nhẫn lắm, lấy tay bịt tai, làu bàu: “Ai vậy trời, mới sáng sớm…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play