Ánh sáng mờ nhạt dần lướt lên rìa trời, Tuế Lăng Lẫm nằm nghiêng, bị Dạ Vọng Khanh ôm vào lòng. Toàn thân mềm nhũn, tứ chi rã rời, thân thể dính dấp khó chịu.
Hắn cắn nhẹ vành tai nàng, bị nàng nghiêng đầu né tránh. Nhưng hắn được đà chẳng chịu buông tha, cố tình ghé sát lại trêu:
“Có muốn thêm lần nữa không? Ta đảm bảo là lần cuối.”
Tuế Lăng Lẫm mệt đến mí mắt cũng sắp không mở nổi, ráng sức đẩy hắn ra, nhưng tay chẳng còn tí sức lực nào. Cuối cùng vẫn là Dạ Vọng Khanh bế nàng vào suối nước nóng rửa sạch, Tuế Lăng Lẫm nửa người tựa lên người hắn, lười đến độ chẳng muốn mở miệng nói một câu.
Khói nước mịt mờ, hơi nóng lượn lờ. Trên eo thon mềm mại hằn rõ dấu tay, những vết đỏ ám muội như dấu vết bị chiếm hữu. Dạ Vọng Khanh ấn nhẹ vào một chỗ, cúi mắt hỏi:
“Không đau à?”
Hắn khẽ chạm vào, giọng mang chút áy náy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT