Cuối bể suối, Dạ Vọng Khanh ngoan ngoãn để nàng sắp đặt, im lặng quay lưng về phía nàng, không nói lấy một lời.
Tuế Lăng Lẫm ngồi ở mép suối, khoác áo hắn, dùng dải lụa mềm mại lau khô tóc và thân thể, vừa lau vừa cảnh giác liếc nhìn sư tôn. Hắn lần này đúng là có dáng vẻ quân tử, yên tĩnh ngồi chờ nàng xử lý.
Trong sự yên lặng khác thường ấy, ánh mắt nàng chẳng kìm được mà lại trôi đến bóng lưng hắn làn da trắng như ngọc, cơ lưng rắn chắc, mái tóc đen nhánh làm nổi bật những đường nét tuyệt mỹ. Hơi nước lượn lờ trong suối khiến tấm lưng ấy trông như phủ một lớp sương, nhẹ nhàng quấn quanh chiếc cổ thiên nga xinh đẹp.
Tuế Lăng Lẫm chợt cảm thấy có chút thiệt thòi. Đáng lẽ nên bắt hắn nhắm mắt lại giờ chỉ có thể nhìn bóng lưng, thật không đáng…
Dạ Vọng Khanh: “Sao lại không nói gì?”
Tuế Lăng Lẫm hoàn hồn: “Hử?”
Hắn hơi nghiêng đầu: “Vừa nãy nàng hình như muốn hỏi gì đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT