Bị ép sát nơi mép bàn, chẳng còn đường lui, Tuế Lăng Lẫm cúi đầu né tránh ánh mắt của hắn.
Nàng nói nhỏ:
“Con không hề trốn tránh.”
Dạ Vọng Khanh bật cười rất khẽ:
“Không có sao?”
Trên tường phản chiếu bóng hai người, theo động tác nghiêng đầu của Dạ Vọng Khanh mà kề sát hơn một chút. Hai cái bóng dần dần chồng lên nhau, như một nụ hôn mờ ám ẩn khuất, được ánh trăng bên song cửa soi tỏ.
Tuế Lăng Lẫm khựng lại, rồi nghiêm túc lặp lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT