“……”
Ngẩn người một chốc, Tuế Lăng Lẫm hỏi: “Sư tôn sao lại hỏi vậy?”
Nàng khẽ lùi về sau, tránh đi cái chạm lạnh lẽo kia. Dạ Vọng Khanh thuận thế thu tay lại, gối đầu lên cánh tay, tùy ý nhìn nàng, ánh mắt hờ hững. Khoảng cách giữa hai người không xa cũng chẳng gần, tựa như mối quan hệ cũng thân thiết vừa phải. Từ góc nhìn của Tuế Lăng Lẫm, hắn trông như mỹ nhân trong tranh thủy mặc, nhàn nhã nghỉ trưa nơi cửa sổ, phong thái tiêu sái mà thanh nhã.
“Quen hắn không?”
Hắn hỏi rất nhẹ, như chỉ tiện miệng nói chơi. Nhưng trong đôi mắt đen tĩnh lặng ấy lại chẳng có chút ý cười, khiến bầu không khí vốn có vẻ lặng lẽ thân mật này bỗng trở nên lạnh lẽo và sắc bén.
Gió khẽ thổi qua, bóng cây lay động phản chiếu trên mái ngói. Tuế Lăng Lẫm vén tóc trước trán, mi mắt khẽ run dưới lòng bàn tay, hàng mi nhanh chóng chớp động, lộ ra một tia chột dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT