Buổi tối bọn họ tiếp tục ăn lẩu, Đình Mộ định dùng ngô ngọt và cà rốt tươi làm nước cốt lẩu thanh đạm, nhúng thịt trâu ăn.
Vừa ăn tối xong thì bên ngoài “rào rào” tuyết rơi.
Đình Mộ đứng trên ban công nhìn, bầu trời chưa tối hẳn có màu xám xịt, tuyết lớn giống như lông ngỗng liên miên không dứt bay lượn giữa trời đất.
Cô mở hé cửa sổ, gió thổi từ bên ngoài giống như dao cắt vào khí quản và phổi, cô cảm nhận được cái lạnh thấu xương, vội vàng đóng cửa lại.
Quay lại phòng khách, cô nói với ba người Lam Vũ đang sưởi ấm: “Bên ngoài tuyết rơi nhiều rồi, ba cậu ngủ nhớ mặc ấm một chút, nếu được thì đốt lò sưởi trong phòng cho ấm nhé.”
Lý Gia Minh nhìn Lam Vũ và Diêu Nghiêu, “Hay là chuyển hai cái giường của hai cậu vào phòng tôi luôn đi, chúng ta ngủ chung một phòng, đốt một lò sưởi là được, tiết kiệm củi.”
Lam Vũ gật đầu, “Em đồng ý, phòng anh Gia Minh là phòng chính, rộng rãi hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT