Chương 8

Tác giả: Đàm Sơ

Edit : Kalle

《Le Petit Prince (Hoàng Tử Bé)》 là một câu chuyện kể lại từ góc nhìn của một phi công – cũng là người tự thuật, về một tiểu vương tử đến từ hành tinh xa xôi, kể lại hành trình rời khỏi quê nhà, chu du qua muôn vì tinh tú cho đến khi đặt chân lên Trái Đất, trải qua muôn vàn cuộc phiêu lưu kỳ thú.

Tuy toàn bộ câu chuyện không dài, nhưng nếu đặt vào khuôn khổ một bộ hoạt hình ngắn, thì nội dung quả thực hơi bị “quá tải”.

Nếu đã là chuyển thể, vậy thì tất nhiên cần phải chỉnh sửa đôi chút trên cơ sở câu chuyện gốc. Mục Túc Tinh suy đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định chia 《Hoàng Tử Bé》 ra thành bảy tập phim hoạt hình ngắn – mỗi tập là một câu chuyện độc lập, nhưng vẫn liên kết với nhau một cách tinh tế.

Vừa hay, những chủ đề mà câu chuyện này đề cập đến cũng rất phong phú: bức tranh con rắn nuốt voi không ai hiểu, những người lớn chỉ quan tâm đến con số, bông hoa kiêu kỳ trên ngôi sao nhỏ, nỗi buồn khi ngắm hoàng hôn 44 lần, chú cáo được thuần hóa, và cả tình yêu dịu dàng dành cho đóa hồng.

Sau khi đã có đại khái ý tưởng trong lòng, Mục Túc Tinh vừa trở lại trường học liền lập tức đến văn phòng giáo sư hướng dẫn.

Tuy nói dạng hoạt hình ngắn như vậy hoàn toàn có thể làm trong ký túc xá, nhưng Mục Túc Tinh vẫn quyết định xin trường cấp cho mình một phòng thí nghiệm chuyên môn để thực hiện dự án 《Hoàng Tử Bé》 này.

Hai mươi năm kinh nghiệm làm phim mang lại cho cậu không chỉ kỹ năng chuyên môn ngày càng tinh xảo, mà còn cả sự trưởng thành về tâm lý. Giờ đây, cậu đã không còn bận tâm đến những lời bàn ra tán vào của người ngoài, bởi lẽ – cậu có tiền. Nếu nhờ đó mà được tiếp cận những nguồn tài nguyên tốt hơn, cớ gì lại phải cố chứng minh bản thân không dựa vào gia thế chứ?

Giáo sư hướng dẫn của Mục Túc Tinh họ Lý, là người phụ trách các tiết học thực nghiệm liên quan đến hoạt hình 3D trong trường. Không chỉ vậy, vị giáo sư này còn kiêm nhiệm nhiều vị trí cấp cao tại các công ty game, công ty hoạt hình, đảm nhận chức vụ giám đốc mỹ thuật. Tính tình ông bá đạo, nói một là một, nổi tiếng nghiêm khắc với học sinh, khiến bao kẻ muốn lấy lòng để mong có thêm chút cơ hội trong tương lai đều thất bại thảm hại.

Khi nghe Mục Túc Tinh đề xuất muốn xin sử dụng phòng thí nghiệm, gương mặt giáo sư Lý chẳng có chút biểu cảm, chỉ lạnh nhạt hỏi: “Nghĩ kỹ chưa?”

Mục Túc Tinh gật đầu.

Trước kia cậu quá ngây ngô, luôn nghĩ rằng nếu mọi người quy hết thành công của mình cho gia thế, vậy thì cứ từ bỏ gia thế, chứng minh thực lực là được. Nhưng giờ ngẫm lại, suy nghĩ đó quả thực ngốc nghếch đến mức đáng sợ. Cũng chính vì điều đó mà cậu đã bỏ lỡ biết bao cơ hội quý giá.

“Em dự định làm ra thành phẩm để tham gia hoạt động thu thập video tuyên truyền tàu điện ngầm ở Tinh Ninh thị vào đầu năm nay,” – đối với giáo sư của mình, Mục Túc Tinh cũng chẳng có gì phải giấu – “Bởi vì hoạt động lần này mang tính chính thức, nên em muốn dùng phòng thí nghiệm của trường để thuận tiện hơn một chút.”

Giáo sư Lý nhìn cậu, khẽ cau mày: “Em biết đến lúc đó sẽ có bao nhiêu người tham gia hoạt động này không?”

Mục Túc Tinh nhớ lại cảnh tượng rầm rộ kiếp trước, nói: “Hẳn là sẽ có rất nhiều nhà làm hoạt hình chưa có danh tiếng tham gia. Hoạt động lần này có thể đẩy mạnh độ nhận diện, lại không giới hạn video người thật đóng, vậy nên có khả năng sẽ thu hút các bạn học đạo diễn từ học viện kịch nghệ, thậm chí cả những đạo diễn trẻ đang cố tìm chỗ đứng ở Tinh Ninh thị – tất cả đều sẽ nhắm đến cơ hội lần này.”

Giáo sư Lý khẽ nhướng mày.

Chuyện của Mục Túc Tinh trong trường, ông cũng có nghe qua. Ông chỉ thấy cậu là học sinh có thiên phú, nhưng lại quá cố chấp – đáng tiếc thật, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

Dù sao thì, cho đến nay vẫn chưa có học sinh nào khiến ông thật sự muốn nhìn bằng con mắt khác. Ông vốn tưởng lần này Mục Túc Tinh cũng như những lần trước, mang theo tâm thái “chứng minh bản thân” mà tham gia cuộc thi – ai mà chẳng biết, trong những hoạt động do chính phủ tổ chức như thế này, đâu có cái gọi là “nội tình” hay “quan hệ” gì đâu.

Nhưng bây giờ xem ra, Mục Túc Tinh rõ ràng không phải vì bốc đồng mà quyết định, mà là đã suy nghĩ nghiêm túc mới đưa ra lựa chọn.

“Ồ?” Giáo sư Lý bắt đầu cảm thấy hứng thú vì vẻ điềm tĩnh và tự tin ấy: “Nếu đã biết như thế, vậy tại sao em vẫn muốn tham gia? Không sợ phí công vô ích, cuối cùng lại để người ta được dịp chê cười sao?”

Mục Túc Tinh chậm rãi đáp: “Bởi vì em có tiền.”

Giáo sư Lý: “……”

Nói thật, nếu Mục Túc Tinh trả lời theo kiểu thường thấy như “em tin vào bản thân”, “không thử làm sao biết kết quả” vân vân, có lẽ giáo sư Lý đã chỉ cười khẩy cho qua. Nhưng kiểu trả lời không theo lẽ thường này khiến ông không khỏi ngẩng đầu nhìn cậu thêm vài lần.

Mục Túc Tinh cũng không thấy câu trả lời của mình có gì sai – cậu ngẩng đầu, đôi mắt bình thản, đối diện với giáo sư của mình. Ánh mắt ấy không hề hoang mang, cũng không phải loại tự tin vô căn cứ, mà là một sự sáng suốt và nghiêm túc.

“Không có công việc nào chỉ cần làm một lần là xong, làm hoạt hình cũng vậy. Giờ là lúc em cần luyện tập thật nhiều.” Mục Túc Tinh bình tĩnh nói, “Em có đủ tài chính để chống đỡ cho bản thân thử nghiệm nhiều lần – đó là lợi thế của em.”

Thành công hay không, trúng tuyển hay không, có gì quan trọng? Quan trọng là cậu học được gì trong quá trình ấy.

Đừng nhìn kỹ năng của cậu ở trung tâm 013 đều chỉ có 5 điểm – trên thực tế, ngay từ trước khi trọng sinh, Mục Túc Tinh tuy chưa đạt đến tầm cỡ nhà sản xuất nổi tiếng, nhưng về thực lực thì vẫn đủ để đứng trong hàng ngũ top đầu. Với thực lực hiện tại cộng thêm hệ thống thương thành, nếu muốn “rớt tuyển”, e là còn khó hơn cả việc được chọn.

Mục Túc Tinh nói vô cùng nghiêm túc, giáo sư Lý lại phì cười, cười đến mất hình tượng, vừa lắc đầu vừa chỉ tay vào cậu: “Em này em…”

Mục Túc Tinh chớp chớp mắt.

Một người như giáo sư Lý mà cũng cười vui vẻ đến thế, chẳng lẽ… ông đã đồng ý?

Ý nghĩ ấy vừa lóe lên trong đầu, thì giáo sư Lý đã quay người, rút từ ngăn kéo ra một chùm chìa khóa, tùy tiện ném đến trước mặt cậu.

“Phòng thí nghiệm số 305 trong tòa nhà thực nghiệm. Lấy mà dùng đi.”

Mục Túc Tinh ngẩng đầu ngơ ngác.

Đối với sinh viên trường Đại học Nghệ thuật Tinh Ninh, phòng thí nghiệm 305 chính là “thánh địa” – ai cũng biết, đây là phòng thí nghiệm cá nhân do trường dành riêng cho giáo sư Lý. Ngoại trừ những buổi giảng dạy đặc biệt, nơi này chưa từng mở cửa cho bất kỳ ai, lại càng không cho mượn để học sinh dùng làm hoạt hình!

Thế mà giờ đây, giáo sư Lý lại đem chìa khóa phòng thí nghiệm riêng của mình, giao cho cậu?

“Nửa năm đầu bận rộn quá rồi, nửa năm sau ta định dành nhiều thời gian bên gia đình. Phòng thí nghiệm cũng không dùng tới, em cứ lấy dùng trước đi.” Giáo sư Lý hời hợt nói, “Bên trong có gì cứ dùng thoải mái, tranh nguyên họa hay bảng phân cảnh cũng vậy, muốn xem thì xem, học được gì thì học. Chỉ có một điều – xem xong thì để nguyên lại như cũ, đừng làm bừa cho tôi.”

Mục Túc Tinh mơ màng trở về ký túc xá.

Niềm vui đến quá bất ngờ, cậu cảm thấy mình cần chút thời gian để “giảm xóc”. Nhưng dáng vẻ đờ đẫn ấy, vào mắt người khác lại chẳng khác gì thất hồn lạc phách. Vậy nên chưa đầy ba phút sau, tin tức “một thiếu gia ngành hoạt hình vừa bị giáo sư Lý dạy cho một trận te tua” đã leo lên top đầu diễn đàn nội bộ của trường.

Cửa phòng ngủ khép hờ, Mục Túc Tinh đẩy cửa bước vào.

“A Mục về rồi à?” Nam sinh cao gầy đang ngồi trước máy tính quay đầu lại, tên là Văn Phi Hàng – bạn cùng phòng duy nhất của Mục Túc Tinh.

Cậu ta buông con chuột, tự cho là khéo léo quan sát sắc mặt Mục Túc Tinh, rồi vừa nói vừa thăm dò: “À đúng rồi, cậu còn nhớ lần trước được giáo sư khen ngợi trong lớp, vậy mà ngay sau đó bị giáo sư Lý mắng đến nỗi không ngóc đầu lên được không?”

Mục Túc Tinh làm như không nghe thấy mấy lời lộn xộn kia, chỉ ngẩng đầu, lười biếng liếc cậu ta một cái: “Có chuyện thì nói thẳng, đừng vòng vo.”

“Khụ,” Văn Phi Hàng gãi đầu: “Thì là… tôi định an ủi cậu tí thôi mà. Bị giáo sư Lý mắng đến không dám ngẩng đầu đâu phải mỗi mình cậu, học sinh cả trường bị mắng còn đầy ấy chứ. Ai chẳng biết yêu cầu của lão Lý nổi tiếng biến thái, bị mắng mấy câu thôi mà, ai vào rồi cũng bị mắng cả thôi, cậu không cần để bụng quá làm gì.”



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play