Thời cơ chưa tới, Lục Thừa Thính không muốn tiếp tục giằng co với hoàng đế nữa, liền đứng dậy rời khỏi Chiêu Hoa Điện.
Hoàng đế mấy năm nay đã thành quen với việc để Thẩm Tư Nghiên làm lụng vất vả để giải quyết mọi việc cho hắn.
Lúc chưa xảy ra chuyện, hắn còn có thể nói lung tung rằng muốn cách chức Thẩm Tư Nghiên, nhưng khi sự việc xảy ra, hắn lại quên mất những gì đã nói trước đó.
Đêm đó, Chiêu Hoa Điện sáng ngập ánh trăng, đến hừng đông, Thẩm Tư Nghiên mới mệt mỏi quay trở lại Tư Lễ Giám.
“Hồ lão tướng quân tuổi tác đã cao, không thể ra trận.” Thẩm Tư Nghiên vừa thay quần áo vừa nói với Lục Thừa Thính.
Lục Thừa Thính nhướng mày: “Đại Dung chẳng phải tự xưng là nhân vật thượng võ sao? Sao trừ Hồ lão tướng quân ra, mà không có người nào có thể mang quân xuất chinh cả?”
Thẩm Tư Nghiên thở dài: “Sống đã khó khăn, chết trong yên vui.”
“Mấy năm nay hoàng đế không để ý đến triều chính, triều đình đầy rẫy sâu mọt, trừ những tướng lĩnh đóng giữ ở biên cảnh, có mấy người võ tướng nào có thể ra trận?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play