"Có hay không đang trách?"
Không gian như bị đóng băng.
Tô Mẫn không lên tiếng. Bởi lẽ, chuyện kia đã trôi qua quá lâu rồi. Bây giờ cậu chỉ muốn biết — có còn cơ hội để nhớ lại không?
Thấy cậu im lặng, Tô mẫu cho rằng cậu đang ngầm thừa nhận, thừa nhận rằng đang trách bà.
Khoé mắt bà lập tức hoe đỏ, nước mắt chỉ chực trào ra.
Tô Mẫn nhìn bộ dạng ngu ngốc của bà, nhịn không được hỏi:
"Mẹ, mẹ khóc cái gì chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT