Tô Mẫn đi theo ánh mắt của hắn nhìn quanh một vòng, ánh đèn chập chờn khiến cậu hơi híp mắt, cẩn thận đánh giá mặt đất. Được hắn nhắc nhở một câu, cậu mới nhận ra — đúng thật, nhìn kỹ thì vệt bẩn loang lổ kia trông chẳng khác gì vết máu bị thứ gì đó thô bạo kéo lê qua, để lại những dấu tích méo mó kỳ quái.
Khó trách vừa nãy cậu cứ ngửi thấy trong phòng có mùi lạ. Một mùi tanh nồng lẫn lộn mùi ẩm mốc, nặng nề quấn lấy, khiến người ta có cảm giác... cực kỳ không đúng.
Tần Mục Dần sợ hãi nói nhỏ: "Chỗ này chắc chắn đã xảy ra chuyện gì kinh khủng rồi."
"Đương nhiên." Tô Mẫn cũng bắt đầu nghi ngờ, cậu nhíu mày, chậm rãi nói: "Nếu đoán không nhầm, người bị cứu đi có lẽ... đã chết ngay tại đây."
Tần Mục Dần nghe xong, sống lưng lạnh toát, rùng mình một cái.
Tô Mẫn thu lại ánh mắt khỏi nền đất, đứng thẳng dậy, trong ánh sáng lờ mờ càng làm nổi bật bóng dáng lạnh lùng của cậu.
Tần Mục Dần lần đầu tiên cảm thấy — Tô Mẫn khi không cười... thực sự rất dọa người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play