Đối với những người trôi dạt trên biển mà nói, như vậy đã đủ phong phú lắm rồi.
Người phụ nữ tóc ngắn và người đàn ông đầu húi cua kia đều tỏ ra vô cùng quen thuộc, động tác nhanh nhẹn, chia nhau phần cơm của mình, sau đó ngồi qua một bên, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả.
Ánh mắt Trần Mặc dán chặt lên người họ, chăm chú quan sát.
Bọn họ ăn uống rất tự nhiên, thậm chí còn có thể nghe rõ tiếng nuốt “ực ực” vang lên, như thể món ăn trong tay họ thực sự rất ngon.
Cậu thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn vào bát cháo trắng trước mặt.
Bề ngoài nhìn qua chẳng khác mấy với cháo nhà nấu, chỉ là hơi đặc hơn, hạt gạo nở bung, nhìn rõ mồn một.
Tần Mục Dần múc một chén, cất tiếng hỏi: “Các ngươi có ăn không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play