Loại hộp giấy này hồi trước hắn khoái bóp bẹt ra cho đã tay, rồi lấy một góc mép trên mà cắt phăng một đường, không cần ống hút, chỉ cần chọc vỡ lớp giấy bạc là uống được ngay.
Ân Trạch cũng nhớ ra, cười cười: “Cũng lắm chiêu ghê á.”
Tô Mẫn chống cằm, thở dài: “Nhưng mà bọn mình đâu có sữa bò đâu.”
Thế là ba đứa lại rơi vô thế bí, lặng như tờ.
“Để tao.” Ân Trạch bỗng nhỏ giọng, mắt lóe sáng, “Lúc tụi bây chưa tới, tao có thấy Hào ca uống một lần rồi.”
Nghe vậy, Tô Mẫn cười nhẹ, khóe miệng cong lên đầy hàm ý: “Có anh ấy thì dễ xử thôi.”
Dù sao cũng từng cứu mạng hắn, ơn nghĩa này ai nỡ quên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT