Nghiêm Kinh Tài nói: “Trước tiên đổ hết đồ ăn đi.”
Lỡ như lão viện trưởng dẫn bọn trẻ con từ dưới tầng lên, nhìn tụi mình mặt đối mặt ngồi ăn cơm, không rợn tóc gáy mới lạ.
Cặp mắt kia nói thật, chẳng ai dám chắc đấy có phải mắt người không. Nhưng ăn thì tuyệt đối không nên ăn, sống sót mới là điều quan trọng nhất.
Hứa Y Hương và Nghiêm Kinh Tài cùng lúc tưởng tượng ra cảnh bước vào bếp nấu cơm.
Rất có thể là Tiểu Trần trong lúc nấu cơm đã tự móc mắt mình ra, hoặc là mắt tự rơi vào nồi. Cậu ta cứ thế mà xào, xào bằng chính tay mình.
Ra khỏi cánh cửa lớn, Tô Mẫn hạ giọng nhắc: “Lần này đổi chỗ đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT