Tô Mẫn sống cách "Hạnh Phúc Gia" một đoạn khá xa, cậu ngồi trên xe mệt mỏi đến mức ngủ thiếp đi nửa chặng đường. Đến khi tỉnh dậy, nơi đến đã gần kề.
Bên ngoài trời đã sụp tối, hoàng hôn lùi xa, sắc trời nhuốm màu u ám. Dọc con đường nhựa dài tít tắp, đèn đường lác đác bật sáng, trải một lớp ánh sáng mỏng như sương.
Tựa như đang tiến vào một con đường không lối thoát.
Tài xế thấy cậu tỉnh, không nhịn được lên tiếng:
“Cậu mà không gặp được lão tài như tôi thì có khi tốn cả đống tiền cũng chưa chắc tìm nổi chỗ này.”
Tô Mẫn thuận miệng hỏi:
“Chú biết cô nhi viện này à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT