Vừa mới định mở miệng hỏi thêm, Tô Mẫn bỗng cảm thấy phía trước truyền đến một luồng âm khí lạnh buốt, như thể có thứ gì đó đang kéo tới.
Cậu ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy một mảng tối đen đang ùn ùn kéo về phía này, giống hệt đám sương mù đen sì từng lượn lờ ngoài cửa khách sạn.
Từ Kiến cũng trông thấy, đồng tử co rút lại, gào lên thất thanh: “Thả tôi ra! Mau thả tôi ra! Tôi không muốn ch.ết! Tôi không muốn ch.ết!”
Phản ứng hoảng loạn đến cực đoan của hắn khiến Tô Mẫn cũng nảy sinh dự cảm chẳng lành, nói khẽ: “Chúng ta đi thôi.”
Nhạc Lăng lập tức đứng bật dậy, một tay xách Lý Trì Ngư lên như xách một con gà con, bình tĩnh nói: “Đi hướng kia, bên đó không có.”
Lý Trì Ngư trong tay cô ta như một con búp bê không có sức sống.
Còn Từ Kiến? Bọn họ chẳng buồn quan tâm. Cả ba nhanh chóng rảo bước rời khỏi, phía sau là đám sương mù đang ào ào kéo đến như sóng dữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT