Lục Không Tuyết vội nói: "Thật sự không cần đâu."
Nhân lúc Úc Nguyệt và sư đệ còn chưa nghĩ ra khẩu hiệu thái quá, Lục Không Tuyết nhắm mắt, trầm mình xuống đáy hồ.
Úc Nguyệt sờ cằm, gật gù: "Hiệu quả tốt thật đấy."
Lục Không Tuyết: "......"
Lý Nghi nhìn mặt hồ, thấy mấy bọt khí nổi lên. Hắn hiểu đại sư huynh của mình.
So với việc chết vì xấu hổ, chút đau đớn này tính là gì.
Trên đường trở về, Mạnh Kim Bảo tò mò hỏi: "Lý Nghi, sao ngươi lúc nào cũng kè kè Trục Nhật bên mình vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT