Mỗi ngày mở mắt ra là lại thấy những người mặc áo blouse trắng vây quanh giường, bàn tán đủ điều. Sau đó lại là những đợt truyền dịch không hồi kết.
Không cần biết sau này thế nào, ngay lúc này đây, Từ Khai Từ cảm thấy mình sắp phát điên.
Cảm xúc của hắn luôn trong trạng thái căng thẳng và kích động. Dù có được Trình Hàng Nhất ôm chặt trong lòng, cơ thể hắn vẫn run rẩy không ngừng, tứ chi không yên, cứ cọ cọ vào giường phát ra tiếng sột soạt.
Trình Hàng Nhất biết chỉ ôm thế này cũng chẳng ích gì. Từ Khai Từ hoàn toàn không cảm nhận được hơi ấm của cậu. Nghĩ một lát, cậu đặt lòng bàn tay ấm áp lên sau gáy hắn, ngón tay xuyên qua mái tóc dày, nhẹ nhàng xoa dịu.
"Em biết mà, em biết hết. Em biết anh đã rất mệt rồi, anh chỉ muốn nghỉ ngơi, chỉ muốn bỏ mặc mọi thứ. Em sẽ không khuyên anh, không quấy rầy anh, em ngoan mà, em sẽ ở bên anh thôi. Vậy nên đừng giận nữa được không? Sau này ai nói gì, em cũng chắn hết cho anh, để anh được yên tĩnh một chút."
Lúc đầu, Từ Khai Từ không để Trình Hàng Nhất chạm vào mình như vậy. Hắn cứ lắc đầu, vai cũng vặn vẹo theo, giống như cả người đều đang phản kháng.
Nhưng sức hắn không lớn, giãy giụa một lúc rồi cũng mệt. Thêm vào đó, ống thở oxy trên mũi bị lệch, khiến hắn có chút khó thở. Giằng co chưa bao lâu, hắn đành chịu thua, vùi mặt vào lòng Trình Hàng Nhất thở dốc, không nói gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play