Lúc này Cố hầu gia ở trong phủ dưỡng thương còn không biết lão tử hắn uống trận rượu, uống thêm một cha về cho hắn.
Hắn ở trong lòng tính toán, chờ dưỡng lành thương, nói cái gì cũng đón Diêu thị hồi phủ, nha đầu kia dám ngăn, hắn mời lão hầu gia đứng ra, giáo huấn nha đầu kia!
Mà sương phòng sát vách Cố Trường Khanh càng nghe thanh âm kia càng cảm thấy không thích hợp.
Như là thanh âm của tổ phụ không sai, nhưng tựa hồ đã uống say.
Hắn nhìn về phía Cố Diễm trước mặt, Cố Diễm đang vùi đầu dùng bữa, không chú ý tới động tĩnh sương phòng sát vách có quan hệ gì với bọn họ.
Ngẫm lại cũng phải, Cố Diễm tầm bốn tuổi liền đi sơn trang, trong thời gian này vẫn chưa từng quay về kinh thành, chỉ sợ đến dáng dấp của lão hầu gia ra sao đều đã quên, càng chưa nói đến thanh âm của lão hầu gia.
Những lời nói say điền khùng đứt quãng kia, hắn không có nghe quá rõ, nhưng luôn cảm giác không phải chuyện gì tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play