Mọi người đều thấy Hạ Miên kéo nhẹ tay áo của Ninh Thiệu Bạch, anh cúi đầu, ghé vào tai nói gì đó khiến Ninh Thiệu Bạch thoáng ngạc nhiên, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm, chỉ đưa cây đàn violin cho cô ròi tự mình bước xuống sân khấu.
Khi thấy Hạ Miên cầm lấy cây đàn violin, ông cụ Vinh có phần ngạc nhiên:“ Tiểu Hạ còn biết chơi violin nữa à?”
Lương Mật cũng ngỡ ngàng:’’ Chị Hạ định kéo bài gì vậy?”
Hạ Miên không trả lời cô ta, chỉ cười tươi với ông cụ Vinh: “ Con biết chút chút thôi, nhưng con chỉ biết vài bản, có khi kéo không chuẩn đâu ạ, ông cứ nghe cho vui thôi.”
“ Được, được.” Ông cụ Vinh thật sự rất thích dáng vẻ tràn đầy sức sống của cô: “Tiểu Hạ kéo chắc chắn là hay.”
Quả nhiên Hạ Miên không làm ông thất vọng, chỉ thấy cô đặt đàn violin lên vai, ánh mắt lướt qua Cao Quỳnh Anh và Lương Mật, cười rực rỡ.
Ngay giây phút sau, giai điệu vui tươi và mạnh mẽ từ ngón tay cô vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play