Những kẻ nhúng tay vào vụ án lúc trước đều đã bị luận tội trảm, ngay cả gã thú y kia cũng bị tống cổ khỏi kinh thành từ lâu, không ngờ vẫn bị Thái tử đào bới lên được.
Giờ Thái tử điều tra rõ chân tướng, lại tự mình mang chứng nhân đến tận cửa, phía trước phía sau ầm ĩ khiến ai nấy đều biết. Phàm là người có chút đầu óc, há có thể không nghĩ ra chuyện này là do Thần Vương sai khiến?
Cũng may Đặng Khang đến chết vẫn không bán đứng chủ tử. Thiệt hại duy nhất mà Đông Cung phải gánh chịu chỉ là một thái giám nhỏ nhoi bên cạnh Thái tử, chứ không phải bản thân Thái tử.
Thuần Minh Đế không thể kiểm soát được người khác nghĩ gì. Lần này, chỉ có trừng phạt nặng Thần Vương mới có thể bịt miệng thế gian, cho thiên hạ thần dân thấy rõ thái độ của quân vương:
Thái tử là trữ quân duy nhất, Thuần Minh Đế coi trọng và bảo vệ Thái tử, không cho phép bất kỳ ai xâm phạm Thái tử và người bên cạnh, dù là Hoàng hậu hay hoàng tử.
Hoàng hậu cùng quốc cữu ngày thường có bất kỳ động thái gì, Hoàng đế luôn làm ngơ, bởi lẽ mọi người đều có chung mục đích. Nhưng vấn đề là, nếu đã quyết định ra tay, mặc kệ kết quả ra sao, đều phải làm cho thật sạch sẽ, dứt khoát, không thể để người khác bắt được sơ hở, cuối cùng tự mình rước họa vào thân.
Việc cài cắm tai mắt vào Đông Cung vốn dĩ không có gì đáng trách, nhưng những người này lại bị Thái tử tóm ra chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play