Mặt khác, mấy năm nay đấu trí đấu dũng với Thái tử, nàng hết lần này đến lần khác thất bại, hết lần này đến lần khác nản lòng thoái chí. Con trai nàng đến nay vẫn chưa thể danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí Thái tử, hiện giờ còn bị Thái tử tra ra chân tướng vụ tế phẩm chết bệnh năm đó, hung hăng tát vào mặt Thần Vương một cái! Hoàng hậu đoán rằng mọi người trong hậu cung đã sớm ôm tâm tình ăn dưa hóng chuyện, ngồi xem hổ đấu rồi!
Tưởng tượng đến cảnh Thuần Minh Đế tương lai ngồi vững giang sơn, đám người này lại ngồi mát ăn bát vàng, đến lúc đó biết đâu còn rục rịch nhòm ngó ngôi vị hoàng đế, Hoàng hậu trong lòng phẫn nộ khôn nguôi.
Đương nhiên, phiền chán trong lòng là một chuyện, ngoài mặt vẫn phải tỏ ra hòa hợp êm thấm.
Hoàng hậu lướt mắt qua vài vị phi tần phía trước, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt có vẻ tái nhợt của một nữ tử.
"Ngọc tần, Cửu hoàng tử dạo gần đây thế nào rồi?"
Ngọc tần nghe vậy liền đứng dậy, tiến lên doanh doanh thi lễ, dung mạo tươi đẹp rạng rỡ ngày nào giờ phút này đôi mắt phiếm hồng, giọng nói cũng khàn khàn: "Hồi bẩm Hoàng hậu nương nương, thương tích trên người Thọ nhi đã kết vảy, chỉ là cánh tay vẫn còn vô cùng đau đớn, ngày ngày đều khóc."
Hoàng hậu vốn chẳng đau lòng nhi tử của kẻ khác, thậm chí còn cảm thấy lão Cửu sớm nên được giáo huấn, chỉ tại Hoàng đế ngày thường quá mức dung túng, Ngọc tần cũng cậy sủng mà kiêu, mới khiến Cửu hoàng tử tùy hứng làm bậy, không lựa lời, cho Thái tử có cơ hội thừa nước đục thả câu, càng làm Hoàng đế mất mặt trước triều thần!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play