Dưới giường, băng gạc dính máu chất thành đống lớn, máu loãng đổ ra hết chậu này đến chậu khác. Đến khi rút ra cây ngân châm cuối cùng, Hà Bách Linh mới xoa mồ hôi trên trán.
Tào Nguyên Lộc bưng canh sâm vào, đưa cho Hà Bách Linh một chén.
Uống canh sâm xong, sắc mặt Thái tử cuối cùng cũng dịu đi đôi chút: “Vất vả quân y rồi.”
Hà Bách Linh thở dài: “Là do điện hạ ý chí kiên định, có thể nhẫn những điều người thường không thể nhẫn. Nếu không, miệng vết thương này kéo dài đến hôm nay, thì dù thần tiên hạ phàm cũng hết cách xoay chuyển càn khôn.”
Tào Nguyên Lộc ân cần hỏi: “Xin hỏi quân y, điện hạ khi nào thì có thể khỏi hẳn?”
Hà Bách Linh nói: “Trúng tên, không quá nửa tháng là có thể khỏi hẳn. Chỉ là lần này trọng thương tác động đến chứng Đầu Tật, thần vốn còn đặc biệt lo lắng, không ngờ trạng huống của điện hạ lại tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của ta.”
Thái tử mím môi không đáp. Vừa lúc đó, Đức Thuận ở ngoài điện bẩm báo: “Lương thái y cầu kiến điện hạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play