Vân Quỳ nuốt nước bọt, thành thật đáp: "Đêm qua nô tỳ đích xác mơ thấy Thải Cúc hạ độc, nhưng nô tỳ không có bản lĩnh biết trước tương lai. Nô tỳ chỉ là ngẫu nhiên có thể nhìn thấy cảnh trong mơ của người khác, đêm qua bất quá là vừa lúc đụng mặt Thải Cúc ở hành lang, ban đêm thế nhưng nhìn thấy nàng trộm hạ dược trong mộng. Ban ngày, nô tỳ đột nhiên nhớ tới việc này, lúc này mới đặc biệt chú ý nhất cử nhất động của Thải Cúc... Nô tỳ nói câu nào cũng là thật, tuyệt không dám lừa gạt điện hạ, mong điện hạ minh xét!"
Thái tử thấy nàng thề thốt, lại so sánh với tiếng lòng của nàng, liền biết lời nàng là thật.
Hắn hỏi: "Có thể nhập mộng?"
Đích xác, so với thuật đọc tâm của hắn, bản lĩnh đi vào giấc mộng này cũng coi như ly kỳ.
Vân Quỳ gật đầu, lại sợ Thái tử muốn dùng cái bản lĩnh nhỏ mọn này của nàng, vội vàng nói thêm: "Nô tỳ chỉ là đánh bậy đánh bạ mới nhìn trộm được bí mật của Thải Cúc. Ngày thường, nô tỳ chỉ có thể nhìn thấy những chuyện nhỏ nhặt của người bên cạnh, không mộng thấy tin tức gì hữu dụng cả."
Ánh mắt Thái tử sắc bén: "Ngươi chỉ gặp Thải Cúc một lần, liền có thể nhập mộng của nàng. Vậy hôm nay hầu hạ ở Thừa Quang Điện, chẳng lẽ không phải cũng có thể nhập mộng của cô?"
Vân Quỳ khẩn trương nắm chặt ngón tay.
"Chuyện này có thể nói sao? Ta còn mơ thấy ngài muốn bóp chết ta nữa đó."
Nhưng nàng tuyệt đối không thể nhắc cho Thái tử nhớ ra, nếu không hắn thật sự có khả năng giết người diệt khẩu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play