Trán Thái tử mồ hôi lạnh đầm đìa, đã ẩn ẩn phát hiện có cổ trùng du tẩu bên trong, chỉ là vị trí không rõ, không thể tùy tiện ra tay, chỉ có thể chờ đợi.
Sương khói lượn lờ tràn ngập trên không tẩm điện. Từ cuồng táo áp lực ban đầu, đến hỏng mất điên cuồng, giờ phút này, ý thức hắn cơ hồ có chút hoảng hốt.
Hắn nhìn thấy hoàng tổ mẫu bách bệnh quấn thân, hơi thở thoi thóp nằm trên giường, gắt gao nắm lấy tay hắn, nói phải cường đại hơn, chớ để giang sơn xã tắc rơi vào tay người khác. Nhưng khi đó hắn mới ba tuổi, bệnh tật tra tấn đến phát điên, mắt không quen ai, thống khổ tuyệt vọng, sống sót thôi cũng đã gian nan.
Hắn nhớ tới bức họa phụ hoàng mẫu hậu, cũng chỉ có khi hiến tế tiên đế mới được xem. Hắn hận thấu trong lòng, cũng không coi phụ hoàng mẫu hậu ra gì, cũng không thích tên của mình, hai chữ "Kỳ An" cực kỳ giống châm chọc.
Hắn rất muốn hỏi bọn họ một câu, nếu đã sinh ra hắn, vì sao lại bỏ mặc hắn rời đi, khiến hắn sống trên đời này mỗi một khắc đều phải thừa nhận vô tận dày vò, chưa từng hưởng thụ chút Ấm Áp nào của thế gian.
Cho đến hôm nay, mọi chân tướng trồi lên mặt nước, hắn mới biết tất cả đều do có người thúc đẩy sau lưng. Hắn mất đi song thân, mất đi thân thể khỏe mạnh, từ đám mây rơi xuống vực sâu, đều là âm mưu của Thuần Minh Đế và Phùng Ngộ!
Hận giận trong lòng hắn đạt đến mức tận cùng, hận không thể lập tức đem mấy người này thiên đao vạn quả, tế điện các tướng sĩ vô tội đã chết trong trận chiến Lang Sơn, an ủi phụ hoàng mẫu hậu trên trời có linh thiêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play