Thái tử nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ nhắn đang không ngừng luyên thuyên của nàng, nghe nàng khó nén đắc ý nói: "Người khác đều sợ hãi điện hạ, hoặc là muốn ám sát điện hạ, chỉ có thiếp, không khen điện hạ đẹp trai, thì lại thèm thuồng thân thể ngài, ngài tuy rằng ngoài mặt tỏ vẻ trấn định, nhưng trong lòng lại âm thầm vui sướng, nhân lúc thiếp cho rằng mình sắp phát độc mà chết, chủ động trêu chọc điện hạ một hồi, ngài liền ỡm ờ, đảo khách thành chủ, thiếp nói có đúng không?"
Thái tử nhìn nàng thật sâu, một lúc lâu sau mới lên tiếng bình luận: "Tự ý suy đoán ý trẫm, còn nói trẫm không chịu nổi như vậy, nàng đáng tội gì?"
Vân Quỳ bực mình không thôi: "Điện hạ lúc nào cũng vậy, nói chưa được hai câu đã bắt đầu dùng thân phận áp người, bảo thiếp làm sao dám yên tâm thoải mái mà tiếp thu tình cảm của điện hạ."
Thái tử: "..."
"Không nói nữa, thiếp phạm thượng bất kính, sợ mất đầu! Ngài vẫn nên đi tìm mấy tiểu cung nữ ngoan ngoãn nghe lời mà hầu hạ đi!"
Vân Quỳ xoay người chui vào bên trong giường, bị hắn siết chặt eo kéo trở lại, "Nàng không dám? Trẫm thấy gan nàng lớn thật."
Hắn biết ngay mà, một khi đã mở miệng, nàng sẽ càng được đà lấn tới, sau này càng thêm không kiêng nể gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play