Thái tử gần như là giận quá hóa cười: "Rốt cuộc là ta chiếm tiện nghi, hay là nàng chiếm tiện nghi?"
Vân Quỳ giọng điệu đương nhiên: "Tự nhiên là điện hạ chiếm tiện nghi rồi. Ta ở bên cạnh điện hạ, không chỉ giúp ngài giảm bớt Đầu Tật, còn có thể khiến ngài thể xác và tinh thần sảng khoái. Ta chỉ có vế sau, còn ngài lại được cả hai, còn chưa thỏa mãn sao?"
Thái tử tức khắc á khẩu, không nói được lời nào.
"Có điều, ngài có một câu nói không đúng," Vân Quỳ ánh mắt tinh tế miêu tả hình dáng góc cạnh rõ ràng của nam nhân, "Ta đâu phải cứ thấy nam tử tuấn lãng kiện thạc là lại suy nghĩ bậy bạ. Ngài nghĩ xem, người đã ăn sơn trân hải vị rồi, còn thèm ăn bùn lầy heo trấu sao?"
Thái tử lạnh lùng nhếch môi: "Giờ mới biết nịnh hót cô?"
"Ta là ăn ngay nói thật," Vân Quỳ mím môi, "Điện hạ cứ nỗ lực giữ dáng đi, để ta cả đời tham luyến điện hạ, không rời điện hạ nửa bước."
"Làm càn." Thái tử cười lạnh, "Ngươi nói, cô đây cần phải nỗ lực vì một nữ tử nhỏ bé như ngươi sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT