Hoài Thanh thật thà đáp: "Cô nương dùng số tiền còn lại là 300 lượng, vừa hay thấy người môi giới rao bán ở ven đường nên mới động lòng."
Hoài Thanh thật ra có thể hiểu được nỗi lo của Vân Quỳ.
"Giống như chúng ta làm ám vệ, dù bổng lộc cao đến đâu, cũng chẳng ai muốn cả đời sống cảnh đầu đường xó chợ, kiếm bữa nay lo bữa mai. Ai cũng muốn kiếm đủ tiền, tìm một nơi non xanh nước biếc để an cư lạc nghiệp, nửa đời sau sống một cuộc sống an ổn."
"Triều đình, hậu cung đều là những nơi biến đổi khôn lường, không có mạng sống thì dù phú quý vinh sủng đến đâu cũng chỉ là dã tràng xe cát."
"Đừng nói cô nương hiện giờ chỉ là một cung nữ thị tẩm, dù có được vị trí Thái tử trắc phi, không có nhà mẹ đẻ chống lưng, chỉ dựa vào sự sủng ái của điện hạ thì có thể đi được bao xa?"
Thái tử nghe được những lời này, đáy mắt càng thêm u ám, trầm ngâm một lát rồi giơ tay nói: "Ngươi lui xuống trước đi."
Hoài Thanh vâng lời, đứng dậy lui ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT