Đến khi xe ngựa dừng trước Đông Hoa, Vân Quỳ mới được buông ra. Đôi mắt cô đẫm lệ, mê mang, mặt đỏ bừng, đến cả cánh môi cũng bị mút đến sưng đỏ. Các đầu ngón tay nắm chặt đến trắng bệch, cố gắng áp chế để không phát ra tiếng động gì trong xe ngựa.
"Ô ô ô, đường hồ lô trong tay cũng không còn thơm nữa."
May mắn là đèn dầu trên đường vào cung thưa thớt, không ai thấy được vẻ chật vật của cô.
Về đến Thừa Quang Điện, Vân Quỳ gần như ngã nhào xuống giường. Mấy phen lăn lộn, đầu óc cô choáng váng, đến cả dáng vẻ mấy vị quan viên nhìn thấy ở nhã gian hôm nay cũng sắp không nhớ ra.
Trong đầu chỉ có anh đào, anh đào, anh đào…
Thái tử bị tiếng lòng của cô làm ồn đến đau đầu, nhưng lại không thể làm gì khác, ngay cả chính hắn cũng thấy tâm phù khí táo.
Đứng dậy xử lý công vụ một canh giờ, khi trở về thì tiểu nha đầu đã ngủ say.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT