Vân Quỳ khóc không ra nước mắt, tay thật sự nhấc không nổi nữa, mệt đến nỗi ngồi phịch xuống bên chân Thái tử, "Ta thật sự mệt mỏi quá..."
Thái tử nhịn xuống xúc động muốn đè nàng xuống dưới thân, trầm giọng nói: "Tự mình nghĩ cách."
Xe ngựa rất nhanh đổi hướng, từ con đường hơi xóc nảy rẽ vào cung đạo bằng phẳng rộng lớn.
Khi ra cung cũng đi con đường này, Vân Quỳ biết chỉ cần qua hai cổng cung nữa là đến Đông Hoa Môn, thái dương nàng đã đổ mồ hôi, nhưng tiến độ lại chậm chạp trì trệ không tiến triển.
Ẩn ẩn nghe thấy tiếng người bên ngoài truyền đến, là thị vệ canh gác cửa cung đang thông tri.
Trong mắt Vân Quỳ phủ một tầng hơi nước, ai oán lại vội vàng ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Thái tử đáy mắt ngập tràn dục vọng đặc sệt, nhưng lại ẩn nhẫn đến cực độ. Theo từng động tác khẩn trương, dồn dập của cô, hô hấp của hắn cũng bắt đầu hỗn loạn, đồng tử càng lúc càng sâu thẳm, tựa như ác thú bị vây trong lồng, chỉ chờ phá tan gông cùm xiềng xích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT