Thái tử thở dốc trầm trọng, đầu ngón tay ướt át từ cổ nàng trượt xuống, làn da tuyết trắng mềm mại tinh tế của thiếu nữ tựa như dương chi ngọc được gấm vóc tỉ mỉ bao bọc, xương quai xanh ẩn dưới lớp váy áo mềm mại, phía trên còn lưu lại những vệt đỏ hắn để lại hôm qua.
Thái tử vuốt ve những vệt đỏ kia, ngữ khí vẫn còn bình tĩnh: "Hôm nay vì sao lại làm cái màn thầu đào tiên kia cho cô?"
Vân Quỳ bị lòng bàn tay hắn vuốt ve đến có chút khó chịu, chỉ cảm thấy xúc cảm nóng rực mang theo chút ngứa ngáy như có như không, từng chút thẩm thấu vào trong máu, nàng không nhịn được, khẽ giật mình.
Nghe hắn vẫn còn để ý chuyện này, nàng lập tức ủy khuất: "Điện hạ đừng cho rằng ta cố ý nha? Nhưng điểm tâm ta làm vốn dĩ là như vậy, đành phải ăn không ngon xem, ai ngờ dụng tâm lại biến thành vụng về, thật sự không phải cố ý mà..."
"Ta cũng là sau khi trở về xem 'tránh hỏa đồ', mới phát hiện nó lớn lên giống như vậy đó!"
Thái tử hơi ngẩn ra, ngay sau đó cười lạnh một tiếng.
Sau bữa tối chỉ có một lát công phu trở về phòng rửa mặt, thời gian đã gấp gáp lắm rồi, người này thế mà vẫn tranh thủ thời gian rảnh để xem "tránh hỏa đồ".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play