Bầu không khí có phần nặng nề, cảm giác không ổn cho lắm.
Tiểu tuyết lang rất nhạy bén, ngửi thấy có điều gì đó không đúng, liền dừng bước tại chỗ, cẩn thận quan sát một lúc, cụp tai xuống, rụt đuôi lại.
"Thất Trứng?", Niên Đồ tinh mắt phát hiện ra một cục nhỏ co ro ở góc tường, liền đứng dậy vẫy tay, "Lại đây với mẹ nào."
Cô ôm lấy tiểu tuyết lang chạy nhào vào lòng mình, lúc này mới phát hiện ra tiểu bảo con mắt rưng rưng, sau một đêm mà tâm trạng dường như vẫn chưa khá hơn.
"Sao vậy nè?", Niên Đồ lau nước mắt cho bé, "Con đã xin lỗi rồi mà, ba mẹ đều không trách con nữa đâu."
Có bảo con nào mà không từng phạm lỗi chứ? Dĩ nhiên họ sẽ không bám lấy lỗi lầm của Thất Trứng mãi không buông.
Tiểu tuyết lang nức nở, rúc đầu vào lòng mẹ, vừa rụt rè quan sát sắc mặt mẹ, vừa lí nhí hỏi lại, "…Thật ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT