Đội trưởng nói: "Mỗi ngày Minh thiếu gia cần đồ vật gì, cứ nói với Lâm Trúc và chúng ta, chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn."
Nói rồi, hắn lấy từ trong ngực ra một cái bình thuốc nhỏ, "Đây là một lọ Tích Cốc Đan, tổng cộng 20 viên, mỗi viên có thể bảo đảm 2 ngày không cần ăn cơm, lúc cần thiết thì dùng."
Ý tứ là nếu có đồ ăn khác thì cứ ăn, Tích Cốc Đan cứ để đó, thời điểm mấu chốt dùng cứu mạng.
Minh Phồn Tinh sửng sốt một chút, Tích Cốc Đan?
Hắn nhìn bình thuốc trong tay đối phương, vươn tay nhận lấy, "Đa Tạ."
Nói về Tích Cốc Đan, các loại đan dược khác đều có đan độc, chỉ duy nhất Tích Cốc Đan là ngoại lệ. Bởi vì Tích Cốc Đan vốn không phải linh đan diệu dược gì, nó đơn thuần chỉ là để bảo đảm dinh dưỡng cần thiết cho người thường.
Không cung cấp linh lực, cũng vô dụng đối với linh thực linh dược, cũng không có phẩm cấp chi phân. Nói cách khác, ăn Tích Cốc Đan không cần lo lắng vấn đề đan độc, rốt cuộc bên trong tài liệu đều là dược liệu, đồ ăn bình thường.
Tích Cốc Đan chỉ dùng cho người thường và tu sĩ Ngưng Khí kỳ. Đợi khi tiến giai Trúc Cơ kỳ thì có thể tự mình làm được tích cốc, cũng không cần đến Tích Cốc Đan nữa.
Minh Phồn Tinh cất Tích Cốc Đan cẩn thận, cũng không hề đoái hoài đến thiếu nữ còn đang đáng thương hề hề nhìn mình chằm chằm, xoay người nói, "Kiều tiên sinh, đệ tử xin phép vào trong, ngài lão mau chóng trở về đi, trời sắp tối rồi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT