Cho nên, chỉ có hắn mới có thể đem cực phẩm pháp bảo của mình cho bạn tốt mượn dùng, nói ra lời này.
Cũng khó trách Diệp Vọng Thu cảm thấy thập phần quái dị.
Minh Phồn Tinh tự hỏi một hồi, "Ngươi hiểu lầm rồi, ta và Lạc Dương không phải huynh đệ gì cả, xác thật là bạn tốt."
Diệp Vọng Thu vẫn còn vẻ hồ nghi, biểu tình như đang nói, đến giờ còn không nói thật.
Minh Phồn Tinh cũng không giải thích nhiều.
"Được rồi, nói hết rồi chứ? Nói xong thì mau đi đi, chậm trễ ta luyện đan. Phải biết rằng thời gian của ta bây giờ rất trân quý, cả tông môn trên dưới đều cần đan dược. Nói chuyện phiếm với ngươi cũng coi như là tranh thủ lúc rảnh rỗi thôi."
Diệp Vọng Thu thấy không có cách nào moi thêm tin tức từ miệng hắn, tuy có chút không cam lòng, nhưng Minh Phồn Tinh đã đứng dậy đuổi người, hắn cũng không thể mạnh mẽ ở lại dò hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT