Minh Phồn Tinh cười nói, "Không phải muốn cùng Tần sư huynh ra ngoài
"Làm nhiệm vụ sao? Tìm kiếm cảm giác? Có lẽ trên đường đã đột phá rồi cũng nên, a, Tần sư huynh?"
Tần Cửu Châu nhướng mày: "Hai người các ngươi trò chuyện nửa ngày không coi ai ra gì, còn tưởng rằng đã quên ta rồi chứ."
Minh Phồn Tinh bất đắc dĩ: "Đâu có thể a, quên ai chứ sao có thể quên được Tần sư huynh cơ chứ."
Tần Cửu Châu giơ hai tay lên, đặt lên vai hai người: "Đừng lải nhải nữa, có thời gian này không bằng đem ra tu luyện đi."
Minh Ngọc Phong phục hồi tinh thần lại, sắc mặt tức khắc đỏ lên: "Đúng... Đúng rồi, ân... Ta biết rồi."
Minh Phồn Tinh thấy thú vị, bèn nhéo nhéo mặt hắn. Dù sao bọn họ vẫn còn là thiếu niên, gương mặt phúng phính trẻ con chưa tan hết, cảm giác thật thích, đợi thêm vài năm nữa chắc chẳng còn mà nhéo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT