Sương Bạch Ngọc suy nghĩ một hồi mới hiểu ra ý của Minh Phồn Tinh. "Phồn Tinh, ý con là không cần đại điển, cũng không cần báo cho ai cả, chúng ta cứ tự nhiên mà ở bên nhau?"
Minh Phồn Tinh gật đầu, "Đúng vậy, sư tôn hà tất phải để ý đến ánh mắt người đời? Tổ chức đại điển hay không căn bản không quan trọng, người khác biết hay không cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta."
Sương Bạch Ngọc đáp, "Ta hiểu ý con, nhưng đại điển vẫn là nên làm, dù sao cũng cần đạt được sự tán thành của Thiên Đạo thì chúng ta mới có thể ở bên nhau lâu dài được."
Minh Phồn Tinh có chút nghi hoặc, "Thiên Đạo tán thành? Sư tôn nói Thiên Đạo tán thành là cái gì?"
Sương Bạch Ngọc giải thích, "Trong đại điển sẽ lập hạ thần hồn khế ước, dưới sự chứng kiến của Thiên Đạo, thần hồn khế ước sẽ càng thêm phù hợp... "
Nói đến đây, Sương Bạch Ngọc bỗng thấy lời mình có vấn đề. Muốn nói đến sự phù hợp của thần hồn, thì trên đời này ai có thể so sánh được với độ hòa hợp giữa hắn và Minh Phồn Tinh? Chờ Minh Phồn Tinh càng ngày càng mạnh, Sương Bạch Ngọc thậm chí còn có thể mượn sự tương dung của thần hồn để chìm vào thức hải, sử dụng bản mạng tiên bảo Ngũ Hành Tiên Kiếm của Minh Phồn Tinh.
Vậy thì chẳng lẽ vẫn còn thiếu những phù hợp độ thần hồn kia sau khi được đại điển và Thiên Đạo chứng kiến sao? Hắn bỗng cảm thấy mình có chút ngốc nghếch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT