Có lẽ cảm nhận được Minh Phồn Tinh không khỏe, Sương Bạch Ngọc trong lòng vô cùng bất mãn.
Bởi lẽ, hắn vừa mới nhận thấy trong thức hải Minh Phồn Tinh có một tia gợn sóng, đây là biểu hiện cảm xúc của y có chút kích động hoặc sợ hãi.
Sương Bạch Ngọc sắc mặt lạnh băng, hai kẻ kia tuyệt đối đáng chết. Tiêu Dao Quan... một đám kiến cỏ mà thôi! Trước khi Phồn Tinh rời khỏi Thiên Khâu đại lục, hắn nhất định phải diệt sạch bọn chúng!
Có lẽ cảm nhận được sát ý lộ liễu của Sương Bạch Ngọc, Ngũ Ngọc Nhai và Hoàng Sơn Ngữ thu hồi tầm mắt khỏi Minh Phồn Tinh, quay sang nhìn người trước mặt.
Bọn họ từ trên bảo thuyền đáp xuống đất, nhìn Sương Bạch Ngọc cách đó gần trăm trượng, Ngũ Ngọc Nhai trầm giọng nói: "Vị đạo hữu này, người phía sau ngươi chính là vật trong tay của Tiêu Dao Quan ta. Mong đạo hữu hiểu rõ, ngàn vạn lần đừng vì nhất thời khí phách mà đối đầu với Tiêu Dao Quan."
Ánh mắt Sương Bạch Ngọc lạnh lẽo, giọng nói càng thêm băng giá: "Vậy nếu ta cố tình muốn đối nghịch với các ngươi thì sao?"
Ngũ Ngọc Nhai lộ vẻ bất đắc dĩ: "Ta biết ngay, không trải qua chiến đấu thì ngươi sẽ không biết khó mà lui. Ngươi chắc chắn muốn một mình đối phó với hai người chúng ta?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT