Thực lực yêu thú là tam giai đỉnh, căn bản không cần sợ một tu sĩ loài người Kim Đan hậu kỳ như mình, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sương Bạch Ngọc chỉ vào vỏ rỗng Địa Hành Ma Chu từ khi bò lên tới vẫn không nhúc nhích, thản nhiên nói: "Vừa rồi không nhớ ra, bây giờ mới nhớ."
"Hoa văn trên lưng tiểu gia hỏa này đúng là cảm giác nguy cơ, chỉ cần có chuyện uy hiếp đến tính mạng, nó đều có thể cảm giác được ở một mức độ nhất định."
"Nó liền lợi dụng cái vỏ rỗng này làm mồi, còn nó thì tùy thời đào tẩu. Cũng không cần đuổi, yêu thú Kim Đan đỉnh, tốc độ chạy trốn rất nhanh, chúng ta đuổi không kịp đâu, đi tìm con yêu thú khác thôi."
Minh Phồn Tinh có chút khó tin: "Xem ra trong yêu thú cũng có kẻ tham sống sợ chết, Địa Hành Ma Chu này chính là ví dụ điển hình."
"Về sau nếu muốn bắt yêu thú cần phải nhanh tay lẹ mắt, nếu không có lẽ nó có thiên phú gì đó không biết, trực tiếp bỏ chạy mất, mà ta phải đến gần mới biết được, nhưng lúc đó đã muộn."
Sương Bạch Ngọc nói: "Nếu ngươi muốn săn giết con nhện kia, đợi chúng ta trở về rồi đến đây một chuyến, xem nó có quay lại không, nếu nó đã trở lại, vậy thì giết hả giận, thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT