Lần này chậm trễ lâu như vậy không phải lỗi của hắn, thật sự là có một tên sư điệt Kim Đan vụng về đến cực điểm, hắn phải đi theo để rèn luyện một phen.
Có Nguyên Anh che chở mà vẫn lạc đường, gặp phải một con yêu ma tứ giai thì luống cuống tay chân một hồi. Nhưng với thực lực của bọn họ, chẳng lẽ không giết được nó sao?
Tên ngu xuẩn kia lại lùi về sau rồi xoay người bỏ chạy, thật sự là không có đầu óc, ngu xuẩn đến cực điểm!
Quả thực là không thể ngu xuẩn hơn được nữa, chẳng lẽ chạy trốn thì an toàn hơn sao?
Ở trong động huyệt dưới lòng đất này, tùy thời tùy chỗ đều có thể gặp phải yêu ma, đơn độc một mình càng nguy hiểm! Cũng may cuối cùng tìm lại được, nếu không...
Thời gian trôi qua, bọn họ càng đến gần mặt đất, cảm giác về phương hướng càng trở nên mãnh liệt, tu sĩ Nguyên Anh cũng dần dần yên tâm hơn.
Mấy ngày sau, bọn họ cuối cùng cũng đến được cửa ra của huyệt động. Minh Phồn Tinh nhìn cửa ra không xa: "Tiền bối, đây là cửa ra, vãn bối xin phép không tiễn, bằng hữu của ta còn đang đợi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play