Chung quanh là một màu xanh um tùm của rừng cây. Cứ đi mãi thì thấy một ngọn núi. Chẳng lẽ nhà Tần Cửu Châu ở trên núi? Trong túp lều tranh trên núi ư?
Phải nói rằng, phong cảnh trên đường đi càng lúc càng đẹp. Ở nơi này... hình như cũng không tệ?
Tần Cửu Châu dẫn họ đến chân núi, rồi chỉ vào con đường mòn lên núi phía trước.
"Đi từ đây, lên đến giữa sườn núi là tới. Không xa đâu, ở giữa sườn núi có một khoảng đất bằng, nhà ta ở đó. Đứng ở cửa nhà có thể ngắm cảnh biển tuyệt đẹp, còn có thể thấy cả bình minh và hoàng hôn nữa."
Minh Phồn Tinh thở phào một hơi: "Đi thôi, lên xem thử!"
Tần Cửu Châu dẫn họ men theo con đường nhỏ đã hoang phế một thời gian mà đi lên. Minh Phồn Tinh vừa đi vừa giúp dọn dẹp cành cây và cỏ dại mọc um tùm xung quanh.
Con đường nhỏ này đối với người thường mà nói thì không dễ đi, nhưng với bọn họ thì lại quá nhẹ nhàng. Tần Cửu Châu bảo đi mất non nửa canh giờ, nhưng họ chẳng tốn nhiều thời gian đến thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play