Ta chỉnh đốn lại giới giải trí
Chương 6
Tác giả: Hạnh Trục Đào
Edit : Kalle
Triệu Tòng Phỉ liên tiếp biểu diễn liền một mạch năm bài hát.
Cuối cùng thì Chu Giang cũng không nhịn được nữa, phải lên tiếng nhắc nhở tình hình hiện tại của hắn, kết thúc cái buổi biểu diễn mini đầy tự phát này.
Thực ra trong lòng Triệu Tòng Phỉ vẫn còn chút không cam lòng.
Hắn cảm thấy Chu Giang và tổ chương trình quá mức nhỏ nhen, chẳng lẽ không nhìn ra bầu không khí bây giờ đang sôi nổi đến nhường nào sao?
Khán giả, người đi đường, ai nấy đều đang vui vẻ hăng hái như vậy, bọn họ lại cố tình ra mặt cắt ngang, làm tan vỡ bầu không khí đang ở đỉnh cao.
Dừng hát rồi, hắn vội vàng đuổi theo hỏi: “Nhóm một sao rồi?”
Nhân viên tổ tiết mục tức tối trả lời: “Người ta nhóm một đã hoàn thành nhiệm vụ từ lâu rồi, tiện thể nói luôn, nhóm ba cũng đã xong xuôi, bây giờ chỉ còn đang chờ mỗi nhóm các anh thôi đấy!”
Triệu Tòng Phỉ ngẩn người một lát.
Sau đó hắn cũng chỉ biết chấp nhận số phận.
Cũng phải, hắn đã hát liền tù tì năm bài, tốn không dưới mười phút, hai nhóm còn lại đương nhiên đã hoàn thành từ lâu rồi.
Triệu Tòng Phỉ lại hỏi: “Thế còn lượng khán giả thì sao? Có đông bằng chúng tôi không?”
Nhân viên tổ tiết mục: “…………”
Rốt cuộc anh là tới làm nhiệm vụ trò chơi, hay là đến tổ chức buổi biểu diễn đấy?
Triệu Tòng Phỉ căn bản không nên tới đây tham gia cái trò chơi này, hắn hợp nhất là kiểu sân khấu hô to đáp vang, chỗ đó mới thật sự là sân chơi của hắn.
Tuy rằng cạn lời, nhưng người ta đã hỏi, nhân viên vẫn phải trả lời: “Cái này thì chắc chắn không nhiều bằng bên anh rồi, thưa lão sư.”
Triệu Tòng Phỉ nghe vậy cảm thấy thoải mái vô cùng.
Hắn cười nói với khán giả rằng nhiệm vụ trò chơi hôm nay đã hoàn thành, sau đó tiếp tục biểu diễn bài hát tiếp theo.
Lúc này Triệu Tòng Phỉ mới nhìn xem bài hát cuối cùng bọn họ cần đoán là gì.
《Bắn bia ca》?
Ban đầu hắn còn hơi sững sờ, sau đó nghĩ nghĩ rồi tạo dáng một tư thế bắn súng.
Vì để động tác trông đẹp mắt hơn, Triệu Tòng Phỉ còn cố ý chọn một góc độ đẹp trai nhất để "làm màu".
Khán giả thì nhìn mà choáng váng.
Đây là gì vậy?
“Xạ kích sao?”
“Một phát trúng tim em á?”
“Bắn trúng tim cô ấy hả?”
Triệu Tòng Phỉ nghe mọi người đoán loạn cả lên, không ai đoán đúng được, trong lòng bắt đầu thấy bực.
Đám người này rốt cuộc sao vậy chứ, hắn đã biểu diễn rõ ràng đến mức này rồi, cái trò đơn giản thế mà cũng đoán không ra sao?
“Thần tình yêu Cupid!”
Triệu Tòng Phỉ bắt đầu phát cáu: “Mọi người như vậy không được rồi, hôm nay trò chơi này đối với tôi rất quan trọng, nhất định phải đoán ra đáp án chính xác mới được!”
“Mọi người có thể đừng chơi đùa nữa được không, nghiêm túc đoán ra đáp án chính xác rồi hãy nói tiếp.”
“Những gì mọi người nói hoàn toàn không phải tên bài hát!”
Khán giả nhìn nhau, ai cũng mù mờ, cô gái vừa hô ‘Cupid’ thì lại càng kích động: “Thần tình yêu Cupid!”
Triệu Tòng Phỉ tức giận, giọng nói cũng cao lên hẳn: “Tôi không phải đã nói rồi sao, trò chơi này đối với tôi mà nói vô cùng quan trọng, có thể đừng đùa giỡn nữa được không?!”
Cô gái đoán "Cupid" là một nữ sinh khoảng hai mươi tuổi, rõ ràng là nhận ra ánh mắt Triệu Tòng Phỉ đang nhìn mình.
Lúc này cô mới lờ mờ nhận ra thì ra là hắn đang nói mình.
Cô lập tức lúng túng đến mức không biết phải nói gì, chỉ cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ có chút hoang mang: “Tôi… tôi đâu có đùa giỡn gì đâu…”
Thực sự là có bài hát đó đấy.
Chu Giang ở một bên cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa.
“Cậu cứ tiếp tục làm động tác đó đi, tôi sẽ bổ sung phần còn lại.”
Triệu Tòng Phỉ vẫn tiếp tục tạo dáng bắn súng ngầu lòi.
Chu Giang thì bắt đầu… tại chỗ bước đi hai bước.
Triệu Tòng Phỉ nhìn mà buồn cười: “Anh làm động tác này để làm gì vậy? Làm như vậy ai mà đoán ra được bài hát chứ?”
Hắn thật sự không hiểu nổi, bước đi tại chỗ thì liên quan gì đến tên bài hát?
Nhưng hắn không ngờ rằng, giữa đám đông đột nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo: “Bắn bia ca!”
Chu Giang thở phào nhẹ nhõm.
Được rồi, nhiệm vụ cuối cùng trong hôm nay rốt cuộc cũng hoàn thành.
Triệu Tòng Phỉ ngẩn người, không hiểu nổi, Chu Giang chỉ đi hai bước thôi, vậy mà đối phương lại đoán trúng bài hát? Có liên quan gì à?
“Thầy Chu, làm sao anh lại khiến người ta đoán được bài hát này? Chỉ đi hai bước mà đã có liên quan đến bài hát sao?”
Nhưng Chu Giang hoàn toàn không để tâm đến hắn, vội vàng thông báo với khán giả rằng hoạt động hôm nay đã kết thúc, bọn họ phải đi làm nhiệm vụ tiếp theo rồi.
May mà phần lớn khán giả đều rất phối hợp, được nghe miễn phí mấy bài hát, giờ lại chủ động nhường đường, giúp nhóm Triệu Tòng Phỉ rời đi thuận lợi.
Vì lúc nãy âm thanh phía trước khá nhỏ, thông báo truyền đi hơi chậm, khiến tốc độ giải tán cũng chậm theo, điều đó khiến Triệu Tòng Phỉ có chút không vui.
Cũng may hắn vẫn nhớ mình đang ghi hình chương trình, nên không biểu lộ rõ ràng sự bực bội trên gương mặt, chỉ là biểu cảm không còn hào hứng như ban đầu nữa.
Chờ hắn bước ra khỏi đám đông, liền thấy Thẩm Mang Nhạc đang biểu diễn khiêu vũ ở bên kia.
Triệu Tòng Phỉ nhìn mà suýt nữa cười ra tiếng.
Khiêu vũ đúng là không phải sở trường của hắn, vừa nhìn đã thấy vụng về.
Mà ca hát thì lại càng… tệ thảm.
Chẳng lẽ Thẩm Mang Nhạc không biết hiện tại chương trình vẫn đang phát sóng trực tiếp sao? Hát như vậy thật sự rất "tra tấn" người nghe, phòng livestream chắc chắn nghe rõ mồn một.
Quá tai hại, fan có khi chạy sạch rồi cũng nên.
Thẩm Mang Nhạc đã nhảy xong ba bài hát.
Công ty bọn họ đúng là chịu chi, album debut đầu tiên đã là album chính quy, tổng cộng có đến 21 ca khúc, đúng là đảm bảo "no lượng".
Chỉ là trong đó có năm bài đã được phát hành trước làm các bài solo cho từng thành viên.
Mỗi người đều có phần.
Phần của hắn là một ca khúc rock trữ tình, lấy hát làm chính, vũ đạo thì khá đơn giản, đây là công ty cố ý "đo ni đóng giày" để che giấu khuyết điểm của hắn.
Hiện tại Thẩm Mang Nhạc đã kết thúc bài hát thứ ba.
Nữ MC nhắc nhở hắn: “Hình như nhóm hai đã hoàn thành nhiệm vụ rồi đó.”
Thẩm Mang Nhạc nghe vậy liền dừng lại, tắt nhạc.
Mọi người thấy hắn tắt nhạc thì hiểu là phần biểu diễn đã kết thúc.
Trong đám đông lập tức vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt.
Thẩm Mang Nhạc nhanh chóng bước đến cảm ơn khán giả.
Triệu Tòng Phỉ trong lòng thì chửi thầm, mấy khán giả này đúng là quá lương thiện, có hắn – một “viên ngọc sáng” đứng đó mà vẫn chịu vỗ tay cho Thẩm Mang Nhạc.
Cuối cùng, nhiệm vụ đầu tiên trong hôm nay cũng hoàn thành, tổ chương trình cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi chào tạm biệt khán giả, cả đoàn liền lên xe buýt.
Tổ chương trình tuyên bố hành trình kế tiếp: “Hiện tại cũng đã trưa rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi.”
Mọi người đều không có ý kiến gì.
Sau khi ngồi vào xe, lúc này nữ MC và Tưởng Chiêu đều dành cho Thẩm Mang Nhạc cái nhìn thiện cảm, mấy người dẫn chương trình còn lại tuy không cùng nhóm với Thẩm Mang Nhạc, nhưng họ ai cũng biết tính khí của Triệu Tòng Phỉ, thành ra lại càng cảm thấy thiện cảm với Thẩm Mang Nhạc hơn.
Triệu Tòng Phỉ trong lòng có chút không cam tâm, muốn thể hiện một chút trước mặt Thẩm Mang Nhạc, liền nói: “Không ngờ cậu cũng bắt chước tôi, hát cho khán giả nghe.”
Thẩm Mang Nhạc đáp lại: “Ừ, vì nhiệm vụ của tiền bối mãi không hoàn thành, nên tôi chỉ đành học tập theo tiền bối thôi.”
Triệu Tòng Phỉ nghẹn lời, mặt lập tức tái xanh.
Thẩm Mang Nhạc chẳng phải đang mỉa mai hắn không lo làm nhiệm vụ đàng hoàng sao!
Triệu Tòng Phỉ vội vàng biện minh: “Dù sao thì phần trò chơi của chúng tôi là để tiếp xúc gần gũi với khán giả.”
“Nếu chỉ bảo mọi người phối hợp hoàn thành nhiệm vụ thì hơi lạnh nhạt quá, dù sao cũng phải để khán giả có ấn tượng tốt với mình chứ.”
Thẩm Mang Nhạc mở miệng, giọng điệu bình thản chẳng thể phân rõ tốt xấu: “Ừ, tiền bối nói rất đúng.”
Triệu Tòng Phỉ thấy Thẩm Mang Nhạc phản hồi nhanh như vậy, gương mặt hơi co rút, nhưng cuối cùng vẫn không nói thêm gì.
Cách phản ứng của Thẩm Mang Nhạc khiến hắn có cảm giác mình giống như đang vô cớ gây sự.
Hắn không thể phân biệt nổi, rốt cuộc đối phương đang thật lòng nghiêm túc trả lời, hay cố tình dùng giọng điệu thờ ơ, mang hàm ý mỉa mai để chọc tức hắn?
Triệu Tòng Phỉ nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn thiên về khả năng thứ hai.
Làn đạn cũng bắt đầu nổi lên tranh luận.
【 Thẩm Mang Nhạc giận dỗi rồi! 】
【 Thẩm Mang Nhạc thật chẳng lễ phép gì cả, dù sao cũng là tiền bối mà. 】
【 Không hiểu nổi, lời của Thẩm Mang Nhạc chẳng có gì bất kính, tôi thấy còn rất khéo léo đấy chứ. 】
【 Gì chứ? Là tiền bối thì không được sai sao? Mấy ông thời Thanh đúng là sống lâu quá rồi đấy. 】
【 Tôi thấy lời Triệu Tòng Phỉ nói cũng hợp lý mà, anh ta hát vì muốn giữ chân khán giả, có gì sai đâu? 】
【 Thật nực cười, ai xem livestream rồi thì đều biết rõ, không thể nào nói rằng anh ta hát là vì khán giả được. 】
【 Tôi nhìn thấy tận mắt, tôi dám khẳng định mình biết rõ sự thật. 】
Triệu Tòng Phỉ điều chỉnh lại cảm xúc, tiếp tục cười nói: “Cậu chuyên về nhảy múa và ca hát phải không? Nhảy cũng rất khá đấy.”
Dẫu gì Thẩm Mang Nhạc cũng là idol vừa hát vừa nhảy, mà trong đó điểm mạnh hơn chính là ca hát.