Chương 2
Tác giả: Hạnh Trục Đào
Edit: Kalle
PD tổ tiết mục ra hiệu cho người dẫn chương trình bước vào phân đoạn tiếp theo.
Người cầm trịch trường quay – MC kỳ cựu nhất, Chu Giang – liền nở nụ cười bước lên:
“Hôm nay là một ngày hiếm có mà chúng ta phát sóng trực tiếp đó nhé.”
“Chỉ khi nào có khách mời cực kỳ quan trọng xuất hiện, chương trình mới mở phát sóng trực tiếp thôi!”
Triệu Tòng Phỉ đứng cười gượng, gân xanh giật nhẹ.
Vậy mà không báo trước lấy một tiếng?!
Chu Giang vẫn tiếp tục lời thoại:
“Cũng đừng để lãng phí, mỗi người chúng ta hãy đọc một bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đi.”
Lời vừa dứt, không khí hiện trường lập tức bùng nổ.
Khán giả đang xem livestream cũng sôi trào lên theo.
Bình luận livestream sẽ được đọc tại chỗ!
Fans của Thẩm Mang Nhạc lập tức hưng phấn, lao vào spam không ngừng nghỉ, sợ rằng bình luận của nhà mình bị trôi mất, không lọt vào mắt tổ tiết mục.
Anti-fan cũng tranh thủ chen chân, spam càng khí thế hơn ai hết.
Người chủ trì đầu tiên cầm điện thoại đọc bình luận, nhìn làn đạn “bá bá bá” lướt qua như bão lốc mà kinh ngạc không thôi.
Quá hot rồi!
Sau một hồi nhìn loạn cả mắt, MC mới lục lọi được một dòng có thể đọc lên được giữa biển fan và antifan đang chửi nhau:
“Thẩm Mang Nhạc đẹp trai nhất!”
“Ha ha ha ha, xem ra là fan của cậu rồi!”
Những MC khác cũng lần lượt tiến lên đọc bình luận.
Có người cố tình vì hiệu ứng chương trình mà chọn đọc một comment đang gây tranh cãi về CP (couple), hỏi nữ MC thích Thẩm Mang Nhạc, hay là anh MC trẻ tuổi nhất tổ chương trình.
Nữ MC lập tức bụm mặt, lui về sau hai bước, sau đó chỉ thẳng vào anh MC thường được ghép đôi với mình mà hỏi:
“Tôi cứ nghe lời anh đi. Anh thấy anh có cửa nào so được với Thẩm Mang Nhạc người ta không?”
Nam MC phản ứng nhanh như chớp:
“Sao? Tôi kém cậu ta xa lắm hả?”
Cả sân khấu liền rơi vào một trận náo loạn đầy hiệu ứng, nhiệt độ chương trình vọt lên không phanh.
Còn Thẩm Mang Nhạc thì… không biết phải phản ứng thế nào. Cậu chỉ có thể đứng bên cạnh, mỉm cười gượng gạo.
【 Xong đời rồi, Thẩm Mang Nhạc đúng là không có tí cảm giác tổng nghệ nào cả. 】
【 Đại hoàng tử này thật khiến người ta bất lực, như vậy mà cũng được công ty cho lên chương trình thực tế, không sàng lọc một lượt trước sao? 】
【 Tội Bộ Nguyên Duy nhà tôi, đến giờ còn chưa có tài nguyên cá nhân kia kìa! 】
(*Bộ Nguyên Duy cũng là thành viên của Miracle.)
Triệu Tòng Phỉ đứng một bên, mặt lạnh như tiền.
Ban nãy còn dẫn dắt trò chơi, vậy mà tới câu hỏi này thì lập tức bị gạt ra ngoài cuộc.
Trước khi lên show, anh ta đã lường trước Thẩm Mang Nhạc chắc chắn sẽ nổi lắm đây, nhưng dù gì mình cũng là tiền bối, độ nổi tiếng cũng chẳng kém bao nhiêu.
Dù gì thì tổ tiết mục cũng phải nể mặt một chút, cho anh ta ít spotlight chứ?
Không ngờ, từ đầu đến giờ tổ tiết mục hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới anh, toàn bộ sự chú ý đều dồn về phía Thẩm Mang Nhạc.
Điều này khiến Triệu Tòng Phỉ vô cùng khó chịu.
Phân đoạn đọc bình luận này, tổng cộng có 5 MC đọc 5 dòng.
Trong đó có một dòng là tranh cãi CP, hai dòng là khen Thẩm Mang Nhạc, một dòng là fans của tổ MC, cuối cùng mới đến lượt fan của Triệu Tòng Phỉ.
Nhưng cái dòng đó cũng chẳng có gì đặc sắc, đại khái là giới thiệu sơ lược và khen vài câu rồi thôi, nhạt nhòa không để lại dấu ấn.
Thực ra không phải tổ MC thiên vị, mà là vì hiện giờ phòng livestream đã bị cuộc chiến giữa fan và antifan của Thẩm Mang Nhạc chiếm trọn, bọn họ không cách nào lọc ra được bình luận của người khác!
Sau khi các MC đọc xong bình luận, chỉ còn lại Thẩm Mang Nhạc và Triệu Tòng Phỉ chưa đọc.
Ngay khi Thẩm Mang Nhạc vừa định giơ tay nhận điện thoại đọc, Triệu Tòng Phỉ đã giành lấy trước.
Anh cười, nói:
“ Mang Nhạc chính là ông lớn đấy, phải áp chót mới oách, để tôi đọc trước đi.”
Thực ra nói về thâm niên lẫn tư cách, đúng là Triệu Tòng Phỉ cao hơn.
Nhưng câu nói này của anh ta mang đậm mùi mỉa mai, vừa nói xong, không khí âm dương quái khí tràn ngập khắp sân khấu.
Tổ MC toàn là người lanh lẹ, lập tức hiểu ra —
Triệu Tòng Phỉ đang bất mãn.
PD nhìn ra được tình hình, lập tức ra hiệu bằng mắt cho nhóm MC.
Các MC trong lòng cũng âm thầm rủa:
“Người gì mà nhỏ mọn dễ sợ!”
Rõ ràng họ cũng từng cố ý tương tác ới Triệu Tòng Phỉ, nhưng chính anh ta lại cứ mãi dính lấy Thẩm Mang Nhạc, không chịu rời spotlight, thì tổ MC biết làm sao?
Bây giờ quay ngược lại trách họ không đủ công bằng?
Loại người ngoài mặt thì tỏ vẻ điềm đạm, nhưng trong lòng lại cứ muốn ganh đua từng chút một như vậy là khó chịu nhất đó!
Huống chi chương trình mới chỉ bắt đầu, gần đây đề tài liên quan đến Thẩm Mang Nhạc đang hot, cho cậu ta lên sóng nhiều một chút là chuyện hợp lý.
Về sau sẽ chia lại spotlight cho Triệu Tòng Phỉ cũng đâu có muộn.
Một MC nhanh nhảu lên tiếng:
“Sao có thể được! Tòng Phỉ nhà chúng ta mới là đại gia ở đây, anh chắc chắn phải là người đọc cuối cùng rồi!”
Nghe vậy, sắc mặt Triệu Tòng Phỉ mới dịu đi một chút.
Anh liếc mắt nhìn Thẩm Mang Nhạc, ánh mắt đầy khiêu khích —
“Cậu cũng nên hiểu ai mới là lão đại ở đây rồi chứ?”
Thế nhưng, anh lại không trả điện thoại lại cho Thẩm Mang Nhạc.
Lúc này, nếu mà nghe theo lời MC, rồi lại đưa điện thoại cho Thẩm Mang Nhạc, chẳng khác nào tự vả mặt mình, rất mất mặt.
Thẩm Mang Nhạc thuận miệng nói:
“Vậy tức là anh áp chót rồi.”
Triệu Tòng Phỉ sửng sốt.
Gì cơ?
Thẩm Mang Nhạc vẫn ôn hòa giải thích:
“Áp chót là vị trí đứng thứ hai từ dưới đếm lên, vị trí cuối cùng mới gọi là đứng chót mà.”
【 Tui tuyên bố! Thẩm Mang Nhạc lại có thêm điểm cộng mới rồi đó! 】
【 Trời ơi cậu ấy học văn siêu tốt! 】
【 Học thức cao là đây! 】
Khóe miệng của tổ MC co giật còn nhanh hơn cả AK.
Rõ ràng tưởng là mình nắm thế chủ động, chỉ một câu vu vơ của Thẩm Mang Nhạc lại khiến Triệu Tòng Phỉ như bị dội một gáo nước lạnh, cả người cứng đờ.
Anh trừng mắt nhìn Thẩm Mang Nhạc trước mặt, ánh mắt như muốn bốc cháy.
Triệu Tòng Phỉ không tiện nổi nóng ngay trên sóng livestream, đành nhịn xuống, gượng cười:
“Xem ra Mang Nhạc nhà ta học văn không tệ.”
Thẩm Mang Nhạc nhẹ nhàng đáp:
“Cũng tạm thôi, em giỏi toán hơn chút.”
Triệu Tòng Phỉ: Tôi không thật lòng khen cậu mà!!!
Anh tức đến nghẹn họng, hít sâu một hơi, dứt khoát không nói gì thêm, trực tiếp cúi đầu đọc bình luận trên livestream.
Lúc này, làn đạn trong phòng phát sóng đã nổ tung trời, người qua đường cười nghiêng ngả, fans thì gào đến khản giọng —
Thẩm Mang Nhạc thật sự quá biết cách tạo trò rồi!
Chỉ nhìn thoáng qua cũng đủ thấy, Thẩm Mang Nhạc vốn dĩ không phải kiểu người sẽ trở thành tổng nghệ*, cậu ta chỉ đơn giản là làm theo ý mình mà thôi.
(*Tổng nghệ: người toàn năng trong giới giải trí.)
Không còn cách nào khác, là người khác nhất quyết muốn đẩy cậu ta ra phía trước, bắt cậu ta cười duyên cho vui, Thẩm Mang Nhạc cũng chỉ đành miễn cưỡng tiếp nhận.
Triệu Tòng Phỉ dừng hình trên màn ảnh, vẻ mặt của anh ta chẳng dễ coi chút nào.
Anh ta nhìn bình luận hiện lên trên màn hình mà cười đầy ẩn ý:
“...Có một vài nội dung hình như không thích hợp để phát sóng trên tiết mục này đâu nhỉ.”
【 Là đang chửi người đó à? 】
【 Phòng phát sóng điên rồi chắc luôn, rõ ràng là đang mắng người ta. Nhìn qua cũng biết là nhắm vào Thẩm Mang Nhạc. 】
【 Mắng Thẩm Mang Nhạc còn cần đợi đến lượt à? Từ đầu chương trình đã luôn có người spam mắng rồi mà. 】
【 Triệu Tòng Phỉ sẽ không định đọc mấy cái này đấy chứ?! 】
Triệu Tòng Phỉ cũng không ngu đến thế, sau khi ám chỉ một chút, liền chọn đại một bình luận.
Anh ta nói:
“Cái này đúng là thú vị ghê đó.”
“Thẩm Mang Nhạc hoàng tộc à, cậu có thể kéo luôn Bộ Nguyên Duy lên sân khấu cùng được không? Cùng nhau đi show nhé?”
Triệu Tòng Phỉ phá lên cười:
“Bọn họ gọi cậu là hoàng tộc thật sao? Cậu là phú nhị đại đấy à?”
“Cái người tên Bộ Nguyên Duy đó, là đồng đội của cậu phải không? Xem ra các cậu rất được lòng fan nha, rất nhiều người muốn thấy hai người cùng xuất hiện đấy.”
Gương mặt nhóm MC lập tức đổi sắc.
Bình luận này toàn là từ ngữ chuyên dụng trong fan circle, người ngoài không hiểu cũng là chuyện thường.
Nhưng mà... đem loại bình luận này đọc lên trong một chương trình phát sóng chính quy, không khỏi có phần xấu hổ quá mức.
Bởi vì trong này, chẳng có câu nào là lời hay cả.
Thẩm Mang Nhạc vì lần đầu ra sân đã chiếm vị trí center, lại còn có một đoạn vũ đạo solo riêng biệt, đã khiến không ít fan nhà khác bất mãn, ngay cả fan nhà mình cũng chẳng dám mạnh miệng bênh vực.
Thật ra... bọn họ cũng thấy không nhất thiết phải solo. Với thực lực hiện tại của Thẩm Mang Nhạc, hoàn toàn có thể đi lên từ từ.
Tất nhiên rồi, lúc tranh luận với fan nhà khác, khí thế thì vẫn phải giữ lấy.
Có tài nguyên thì dĩ nhiên phải giành lấy!
Bình luận nhắc đến Bộ Nguyên Duy – cũng là thành viên nhóm Miracle – chủ vũ của nhóm, thực lực rất tốt. Nhưng vì ngoại hình không quá bắt mắt, nên độ nổi tiếng kém xa Thẩm Mang Nhạc.
Trái ngược hoàn toàn với Thẩm Mang Nhạc, điều này khiến không ít người cảm thấy tiếc nuối cho anh ta.
Fan hai nhà từ lâu đã chẳng ưa nhau.
Bình luận kia rõ ràng là anti nhắm vào Thẩm Mang Nhạc.
Thẩm Mang Nhạc lại không mấy để tâm, ngập ngừng một lúc rồi nói:
“Bộ Nguyên Duy sao?”
“Cậu ấy... không quá hợp để lên show đâu.”
Vẻ mặt của Thẩm Mang Nhạc trở nên kỳ quái.
【 Không biết xấu hổ. 】
【 Bộ Nguyên Duy thực lực tốt như vậy, so với cậu thì đủ tư cách hơn nhiều! 】
【 Hoàng tộc đúng là không hổ danh cứng cổ. 】
Thẩm Mang Nhạc quay sang giải thích với Triệu Tòng Phỉ về từ “hoàng tộc”:
“Hoàng tộc không phải nói tôi là quý tộc gì đâu, mà là chỉ tôi lộ mặt nhiều quá nên bị gọi thế thôi.”
Triệu Tòng Phỉ tròn mắt, trêu chọc:
“Vậy thì thực lực của cậu chắc hẳn đỉnh lắm luôn rồi!”
Câu này như chọc trúng tổ kiến lửa, làn đạn trên màn hình nổ tung như điên.
Tổ chương trình, MC, PD tất cả đều đang liều mạng ra hiệu bằng tay, không biết phải xử lý tình huống này thế nào.
Nhưng mà — Triệu Tòng Phỉ là cố ý.
Đúng vậy, chính là cố tình.
Thẩm Mang Nhạc ngược lại, vẻ mặt vẫn như thường, thản nhiên nói:
“Không đâu, tôi thực lực rất tệ. Nhưng mà sếp công ty rất thích tôi, nên yêu cầu bên sản xuất phân cho tôi nhiều phần lên hình một chút.”
【 Dựa — 】
【 Cái này cũng dám nói ra luôn á??? 】
【 Mang Nhạc à... cậu thật sự không thể nói thêm nữa đâu, thật sự đừng nói thêm nữa!!! 】
【 Tân binh tổng nghệ đúng là không sợ chết, công ty không quản lý nổi cậu sao? 】
【 Tôi – một người qua đường – nghe mà cười đến sặc nước. 】
Triệu Tòng Phỉ nhìn chằm chằm vào mặt Thẩm Mang Nhạc, cố gắng tìm chút cảm giác tội lỗi nào đó.
Nhưng anh ta thất bại.
Không từ bỏ, Triệu Tòng Phỉ tiếp tục truy hỏi:
“Vậy à? Vậy sếp của cậu thích cậu vì lý do gì thế?”
Trong lòng thậm chí còn âm hiểm định kéo câu chuyện về mấy lời đồn màu vàng kia.
Nhưng còn chưa kịp sắp xếp từ ngữ, Thẩm Mang Nhạc đã mở miệng trước.
Thẩm Mang Nhạc:
“Bởi vì tôi rất đẹp trai.”
Nữ MC bên cạnh là người đầu tiên không nhịn được, “phụt” một tiếng bật cười.
Thẩm Mang Nhạc vẫn rất bình tĩnh, nói tiếp:
“Sếp bảo, mặt tôi đẹp thế này mà không để lên hình nhiều thì quá phí.”
【 HAHAHAHAHA!!! 】
【 Là thật đó! Tôi cũng vì nhìn thấy mặt Thẩm Mang Nhạc mới quyết định xem nhóm này đấy! 】
【 Sếp: Phải tận dụng hết giá trị. 】
【 Thẩm Mang Nhạc thật sự đáng yêu quá trời luôn, cứu mạng. 】
Triệu Tòng Phỉ: “…………”
Anh ta định mở miệng, nhưng lại thất bại.
Trời ơi, đúng là không biết xấu hổ!
Làm gì có ai tự nhận mình đẹp trai ngay trên sóng truyền hình như vậy chứ!!!
Thẩm Mang Nhạc: Không phải tôi nói, là sếp tôi nói.
Chu Giang cố nhịn cười, đứng ra cứu vãn tình hình:
“Rồi rồi rồi, ai cũng biết cậu đẹp trai rồi. Giờ đọc bình luận cuối cùng cái nào.”
Lời này của Chu Giang rất tinh tế, vừa khiến lời của Thẩm Mang Nhạc nghe như nói đùa, vừa khéo léo chuyển chủ đề, tiện thể cho Triệu Tòng Phỉ một bậc thang để bước xuống.
Sắc mặt Triệu Tòng Phỉ vì thế cũng hòa hoãn hơn một chút.
Thẩm Mang Nhạc cũng không làm khó, nhận lấy điện thoại, chọn một bình luận.
Bình luận được định vị.
Cậu vốn định kéo xuống đọc thêm, ai ngờ MC đã hét lên trước:
“Không được chơi ăn gian nha! Đọc bình luận là phải đọc cái đầu tiên cậu nhìn thấy ngay khi dừng lại, không thì còn gì là công bằng nữa?”
Thẩm Mang Nhạc nhìn thoáng qua người MC kia.
—— Chính là anh bảo tôi đọc đó nha.
Ánh mắt của cậu truyền đạt đúng nghĩa này.
Người MC vừa mới thấy có gì đó sai sai, nhưng Thẩm Mang Nhạc đã bắt đầu rồi.
“Triệu tiền bối! Mang Nhạc nhà chúng tôi mới debut có bảy ngày, còn chưa biết cách xử sự linh hoạt đâu, xin tiền bối bao dung nhiều chút. Trong đây, chắc chắn là anh lớn nhất rồi!”
“Tym... rất nhiều tym.”
Thẩm Mang Nhạc đọc liền một hơi.
Thực ra, cái “rất nhiều tym” đó không chỉ là “rất nhiều”, mà là chi chít toàn tâm. Trong phần bình luận đang dừng lại kia chỉ có duy nhất một bình luận, bởi vì fan spam “tym” chiếm mất quá nhiều diện tích, Thẩm Mang Nhạc đoán bên dưới chắc vẫn còn tiếp tục “tym”.
Cậu định kéo lên đọc bình luận khác, nhưng bị MC ngăn lại, giờ chỉ có thể đọc cái này.
Khi đọc, giọng điệu của Thẩm Mang Nhạc không lên không xuống, nhưng câu “tym” cuối cùng ấy lại khiến ai nấy đều bật cười.
—— Làm gì có ai lại đọc luôn cả chữ “tym” ra thế?
Sắc mặt Triệu Tòng Phỉ đen kịt.
Fan của Thẩm Mang Nhạc nói chuyện cũng chẳng phải lời hay ho gì.
Chẳng phải là đang thể hiện bất mãn vì Thẩm Mang Nhạc lấn át nổi bật của anh ta sao?
Miệng thì nói là mong anh ta bao dung hơn, thực tế là đang mỉa mai anh ta ích kỷ, nhỏ nhen.
Càng đáng giận là, rõ ràng có biết bao bình luận, vậy mà Thẩm Mang Nhạc lại cố tình chọn đúng cái này.
Cho dù MC cấm kéo lên, nhưng cũng có thể đọc cái khác mà.
Màn hình điện thoại lớn thế, cậu ta rõ ràng nhìn thấy không chỉ một cái, sao lại cứ phải chọn đúng cái vừa nhìn đã thấy không thân thiện này?
Cứ tưởng Thẩm Mang Nhạc là người thật thà, ai ngờ cũng chỉ đến thế thôi.
Khán giả thì tinh mắt cực kỳ, cũng lập tức nhận ra vấn đề.
【 Triệu Tòng Phỉ với Thẩm Mang Nhạc là chuẩn bị solo một trận rồi à? 】
【 Thẩm Mang Nhạc đúng kiểu thanh niên trẻ, máu nóng bốc lên là không chịu được chút ấm ức nào. 】
【 Ách, mới vừa rồi còn thấy cậu ta dễ thương, giờ nhìn lại thấy kiêu ngạo quá, chẳng tôn trọng tiền bối gì cả. 】
【 Thế nào, chỉ cho phép người khác mắng, không cho cậu ta phản công à? Triệu Tòng Phỉ cũng là người trẻ mà, bảo không hiểu mấy từ như “hoàng tộc”, tôi không tin đâu. 】
【 Chuẩn rồi, không biết “hoàng tộc” thì ít ra cũng biết Thẩm Mang Nhạc thực lực không tốt chứ? Mấy câu hỏi sau đó của anh ta nghe là biết chẳng có ý tốt. 】
【 Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thực lực kém là chuyện của cậu ta, không trách người khác được. 】
Bình luận bắt đầu tranh cãi ầm ĩ, nhưng phần đông vẫn là fan hóng hớt ăn dưa.
Cảm xúc của họ chỉ có một:
Đánh nhau mau đi, càng đánh càng hăng càng hay!