Sau khi nhỏ xong, bà nhìn lại vào túi trữ vật, trong đầu bà liền hiện lên một không gian to bằng một căn phòng: "Thật sự, trong này thật sự có một không gian to bằng một căn phòng, Lão Hàn, anh cũng làm nhanh lên, cái này thực sự rất tuyệt vời, nếu không phải em tận mắt nhìn thấy thì em còn cho rằng mình đang gặp ảo giác nữa."
Hàn Ngọc Thạch cũng nhanh chóng lấy kim châm đâm vào ngón tay, trong chốc lát, trên mặt cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Mộc Ly và Hàn Liệt nhìn nhau cười, sau đó đứng dậy: "Cha! Mẹ! Chúng con về phòng đây, cha mẹ cũng đi ngủ sớm đi."
"Được." Hiện tại Lăng Nghiên chỉ một lòng một dạ tập trung vào túi trữ vật, bà chỉ vẫy tay một cách có lệ.
Sáng sớm hôm sau, Mộc Ly và Hàn Liệt nhìn Lăng Nghiên và Hàn Ngọc Thạch, trên mặt họ bây giờ đang là một cặp mắt gấu trúc: "Cha! Mẹ! Hôm qua hai người không ngủ à?"
Hàn Ngọc Thạch cười ngượng ngùng. Ông cũng muốn ngủ nhưng vợ ông lại hưng phấn cả đêm, bà vừa thu dọn đồ đạc trong phòng vừa nói chuyện với ông nên ông không thể ngủ được.
"Đây còn không phải là bởi vì quá hưng phấn sao?" Lăng Nghiên ngượng ngùng cười nói. Bà đã dành cả đêm để nghiên cứu chiếc túi trữ vật này, chiếc túi này vô cùng thần kỳ, không hổ là đồ được thần tiên sử dụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play