"Mẹ ơi!" Tiểu Liên sợ hãi kéo ống tay áo của dì Phúc. Nếu phải gả cho cái gã Hà Đại Căn đó, cô thà nguyện chết. Dì Phúc đá Tưởng Mỹ Trân sang một bên, vươn tay ra ôm chặt lấy Tiểu Liên, vỗ lưng an ủi cô đang sợ hãi,"Đừng sợ, có mẹ đây rồi." "Mẹ, con không muốn gả cho Hà Đại Căn, con không muốn gả cho hắn, huhuhu..."
"Tân lang đến rồi!" Bà mai cười ha ha chạy đến, nhìn thấy Tiểu Liên đang ôm lấy dì Phúc mà khóc,"Tân nương tử sao lại ở ngoài thế này? Mau đi vào phòng, nếu không sẽ không may mắn đâu."
"Tiểu Liên, con cứ vào phòng trước, mẹ đi ra nói với Hà Đại Căn." Dì Phúc nhẹ nhàng vỗ Tiểu Liên.
Tiểu Liên ngẩng đầu, vừa khóc vừa gật đầu, đi vào trong phòng. Cô đã chuẩn bị sẵn một lọ thuốc chuột, nếu như Hà Đại Căn cứ nhất quyết muốn cưới cô, cô liền uống lọ thuốc chuột đó.
Nhìn theo bóng lưng của Tiểu Liên, trong lòng dì Phúc đau nhói rồi than thở, lườm Tưởng Mỹ Trân,"Cô đi vào trong lấy lễ vật ăn hỏi với xe đạp ra đây, đem toàn bộ trả cho Hà Đại Căn."
Tưởng Mỹ Trân trợn mắt nói: "Lễ vật đám hỏi đã dùng để chữa bệnh cho cha rồi, tiền ở đâu ra nữa?" Dù sao một khi tiền vào túi bà ta, bà ta tuyệt đối sẽ không lấy ra đâu.
"Vậy cô đi mượn đi, hôm nay không biết bằng cách nào cũng đều phải mang lễ vật đám hỏi ra trả, Tiểu Liên nhà ta không gả đi." Dì Phúc sẽ không để con gái nhảy vào hố lửa dù biết đó là hố lửa. Kết hôn là chuyện cả đời, một khi cưới nhầm người thì cuộc đời sẽ kết thúc. Hơn nữa con gái bà vừa thi đỗ đại học, tiền đồ đang tốt đẹp như thế sao có thể bị hủy hoại như thế này được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play