"Được rồi." Dì Phúc đè nén sự kích động trong lòng xuống, bà ấy ôm Tiểu Bảo, theo Mộc Ly đi về phía máy bay. Thế mà Tiểu Mộc có thể sắp xếp được máy bay thật. Bà ấy nhéo đùi mình một cái, chắc chắn không phải đang nằm mơ.
Ngồi lên máy bay, dì Phúc còn cảm thấy hoang mang. Chiếc máy bay này khác máy bay lúc trước bà ấy đi, ghế ngồi ngồi rất thoải mái, hơn nữa còn có người chuyên môn phục vụ.
"Ngồi máy bay, được ngồi máy bay rồi." Tiểu Bảo vui vẻ quơ quơ bàn tay nhỏ, đôi mắt long lanh tò mò nhìn xung quanh.
"Tiểu Mộc, chiếc máy bay này không phải của bộ Ngoại giao đâu nhỉ?" Dì Phúc ôm chặt Tiểu Bảo vào lòng, sợ cậu bé không cẩn thận ngã xuống.
"Đây là máy bay của bạn cháu." Mộc Ly nhận nước ép nhân viên phục vụ đưa tới rồi nhấp một ngụm.
"Bạn cháu giàu thế sao?" Phải biết là bây giờ, ở trong nước mua một chiếc xe đạp cũng mất tiền lương trong một năm của cả gia đình, mà bạn Tiểu Mộc đã có máy bay rồi. Khoảng cách này, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bà ấy cũng không dám tin.
Mộc Ly cười cười trêu Tiểu Bảo: "Tiểu Bảo có muốn uống sữa không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT