Mộc Linh có hơi ngượng ngùng mỉm cười. Sau này cô nhất định phải lấy thêm một ít giấy khen, để cho chị và anh rể vui vẻ vì cô.
"Tiểu Linh được nhận giấy khen, vậy chúng ta nên chúc mừng một chút, không bằng hôm nay chúng ta ra ngoài ăn đi." Hàn Liệt biết tâm trạng Mộc Ly không tốt, không muốn để cô nấu cơm.
Mộc Ly gật đầu: "Các em đi làm bài tập về nhà trước, làm xong chúng ta ra ngoài ăn cơm."
"Được." Mộc Linh và Mộc Chính vui vẻ trả lời, chạy tới thư phòng làm bài tập về nhà.
Hàn Liệt kéo tay Mộc Ly vào phòng, đưa tay ôm lấy eo cô, ôm cô ngồi lên đùi mình: "Đừng khổ sở." Nhìn thấy cô khổ sở, trong lòng anh cũng không dễ chịu.
Mộc Ly tựa đầu vào lòng Hàn Liệt: "Em không sao." Lúc đầu đúng là cô có hơi khổ sở, nhưng hiện tại tâm trạng cô đã tốt hơn rất nhiều. Chỉ là cảm thấy hơi đáng tiếc, thật vất vả mới tìm được cha mẹ, lại không có cách nào để cho bọn họ đoàn tụ với người nhà, cũng không có cách nào nói tin tức này cho ông bà ngoại bọn họ. Cô không muốn họ buồn thêm lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play