Mộc Kiến Nghiệp lắc đầu. Ông ấy không muốn nói tới chuyện này.
Thấy Mộc Kiến Nghiệp không muốn nói, tu sĩ kia cũng không hỏi nhiều nữa.
"Thật sự không thể trốn thoát khỏi nơi này sao?" Khưu Lạc Nguyệt đánh giá bốn phía, tìm cách để đi ra ngoài. Bọn họ đã sắp được gặp lại con gái mình rồi, nên bà ấy nhất định phải tìm cách trốn thoát khỏi đây.
"Nếu có cách để đi ra ngoài thì chúng tôi đã ra ngoài từ lâu rồi." Tu sĩ có sắc mặt vàng như nến thở dài nói. Ông ta bị tiền thành chủ nhốt ở nơi này, đã bị nhốt ở chỗ này hơn ngàn năm, nếu không phải ông ta đã đột phá Nguyên Anh kỳ từ trước khi vào đây, có được sinh mệnh dài đằng đằng, thì ông ta đã sớm ngã xuống từ lâu rồi.
Khưu Lạc Nguyệt thất vọng ngồi trên mặt đất, nước mắt cũng rơi từng giọt. Bọn họ đã sắp gặp được Ly Nhi rồi, nhưng hiện tại bọn họ lại bị nhốt ở trong địa lao tối tăm không thể nhìn thấy mặt trời này.
Mộc Kiến Nghiệp tiến lên phía trước, nhẹ giọng an ủi Khưu Lạc Nguyệt: "Nguyệt Nhi đừng khóc, chúng ta sẽ được ra ngoài thôi, Ly Nhi nhất định sẽ tới cứu chúng ta."
"Thật sao?" Khưu Lạc Nguyệt nâng gương mặt lê hoa đái vũ lên. Bà ấy biết A Nghiệp chỉ là đang an ủi bà ấy, nhưng bà ấy thật sự rất muốn được gặp lại Ly Nhi dù chỉ một lần. Chỉ cần có thể gặp lại Ly Nhi, bà ấy có chết cũng không còn gì hối tiếc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play