Bà ấy đã rất nhiều năm không nhìn thấy những đứa con của mình, bà ấy thật sự rất nhớ bọn họ, không biết bọn họ có còn nhớ bà ấy hay không. Lúc bà ấy và A Nghiệp được đưa đến mỏ than, Ly Nhi 9 tuổi, Tiểu Chính 5 tuổi, Linh Nhi mới có 1 tuổi, chỉ vừa mới biết nói biết đi mà thôi.
Bà ấy cũng muốn mang bọn nhỏ đi theo hai người, nhưng bà ấy không thể, làm việc ở mỏ than chính là cửu tử nhất sinh, dẫn bọn nhỏ đi cùng, nhất định bọn họ sẽ không sống nổi, nên bà ấy đã giao phó cho tụi nhỏ cho anh cả và chị dâu của A Nghiệp. Cho dù có nói như thế nào thì ông ta cũng là anh em ruột thịt của A Nghiệp, cho dù bọn họ có không thích bọn Ly Nhi, thì chắc cũng sẽ cho bọn họ một miếng cơm ăn.
Hai người đi đi dừng dừng, rốt cuộc vào một ngày của nửa tháng sau, bọn họ cũng nhìn thấy một được một tòa thành trì.
"Cuối cùng chúng ta cũng đến nơi rồi." Khưu Lạc Nguyệt kích động nhìn tòa thành trì phía trước. Chỉ cần đi qua thành trì này, bọn họ sẽ có thể sớm ngày gặp lại bọn nhỏ.
"Chúng ta mau đi thôi." Trên gương mặt của Mộc Kiến Nghiệp cũng tràn đầy sự kích động, ông ấy kéo tay Khưu Lạc Nguyệt, bước nhanh về phía thành trì.
Sau khi bọn họ đi tới gần mới phát hiện thì ra tòa thành trì này không phải thành Hắc Vân, mà là thành Lạc Tây.
Nhất thời trong lòng bọn họ dâng lên một trận mất mát. Có phải bọn họ đã đi sai đường rồi không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play